NGỠ CÒN THỜI CON GÁI
Có một thời con gái
Em trao anh bàn tay
Thì thầm anh khẽ nói
Anh yêu em suốt đời
Có một thời con gái
Anh dắt tay em về
Hồn nhiên anh gửi mẹ
Anh hẹn rồi anh đi
Anh hẹn rồi anh đi
Một năm sao chẳng thấy
Mười năm chưa trở lại
Ba mươi năm vẫn chưa về
Bàn tay dần tái tê
Dìu con qua khung cửa
Gượng mẹ con trái gió
Gọi anh vời vợi xa
Tháng ngày tháng ngày qua
Bàn tay thành vụng dại
Ngỡ còn thời con gái
Đứng vịn cửa chờ anh