NGƯỜI ĐÀN BÀ DÂM ĐÃNG
Tác giả Nguyễn Phong Phú.
Bút danh Trung Quân.
Cô có một chồng với hai con.
Tuổi ngoài ba mươi vẫn còn son.
Khát khao dục vọng bừng cháy bỏng.
Thôi thúc con tim cuả lạ ngon.
Trời ban sắc đẹp ngực căng tròn.
Da trắng môi hồng chẳng phấn son.
Vẻ đẹp thân hình thật quyến rũ.
Chỉ tại con người hám cuả ngon.
Lừa chồng tìm đến những trai tơ.
Làm mẹ bỏ hai đưá con thơ.
Hỏi rằng tam tòng đâu còn nữa.
Tứ đức bao đời cũng nhục nhơ.
Cô nhiều ham muốn giường chiếu cơ.
Quyến rũ đàn ông kẻ dại khờ.
Dục vọng khát khao cuồng điên dại.
Như loài hoang thú thoả giấc mơ.
Đàn ông lắm kẻ ở trên đời.
Dục vọng nô tì lúc mọi nơi.
Đàn bà dâm đãng ôi thật sợ.
Khiến lũ đàn ông khóc dở cười.
Một ngày đang thoả mãn cơn mê.
Bị chồng bắt gặp xấu ê trề.
Chồng cô bình tĩnh dùng lí trí.
Tình yêu chung thuỷ cứu cô về.
Không mắng trách cô đến nửa lời.
Nhẹ nhàng chồng hỏi thú vui chơi.
Em còn nghĩ đến đứa con nhỏ.
Nếu biết mẹ hiền xấu suốt đời.
Con thơ đâu có tội lỗi gì.
Ruột thịt anh em sống chia li.
Thương con em hãy mau tỉnh ngộ.
Chớ để sai lầm nối tiếp đi.
Giữ lửa tình yêu của chúng mình.
Vì chồng hai con sống vẹn tình.
Làm vợ thủy chung mẹ hiền thảo.
Tấm gương soi sáng đưá con xinh.
Mong em hãy hiểu tấm lòng anh.
Yêu vợ yêu con giữ đạo lành.
Gia đình yên ấm niềm hạnh phúc.
Như thưở ban đầu nguyện thề xanh.
Thế rồi bỗng cô khóc đáy lòng.
Nghe từng tiếng nấc nghẹn bên trong.
Anh ơi từ nay em xin hứa.
Chung thủy yêu anh thoả ước mong.
Làm người mẹ hiền vợ thủy chung..
Bỏ đi dục vọng sống ung dung.
Trọn đời trọn kiếp gìn hạnh phúc.
Gia đình hòa thuận mái ấm chung.