NGƯỜI ĐÀN BÀCUẢ TÔI
Em...người đàn bà..đã cũ.
Đã..bao thời..tình phụ đắng cay.
Đến hôm nay..duyên đến nơi này.
Em..dựa vào..bờ vai tôi đó.
Em..người đàn bà..trải sóng gió.
Vẫn..hiên ngang..qua nổi..sự đời.
Nước da em..chai sạm..em ơi.
Và..cuộc đời..dưới chân..em bước.
Em..người đàn bà..tôi được.
Như..trăm năm..gặp lại..tôi mừng.
Em..không khóc..nhưng chút lệ rưng.
Khiến..cho lòng tôi..vui khôn tả.
Bởi em..mềm..nhưng..cứng hơn đá.
Trải..gian nan..qua sóng gió..ghập ghềnh.
Đường em đi..còn rộng..còn mông mênh.
Tôi từ xa..chắn mình..đang đợi đến.
Em...người đàn bà cũ..tôi mến.
Và..yêu thương..như từ thuở..bao giờ...