NHÂN QUẢ

Có tiền..thể hiện..chơi ngông. Vàng đeo trĩu cổ..nhẫn rồng ra oai. Tự cao..khoe của.. ra ngoài. Kinh doanh ma túy.. Đúng loài xúc sinh. Đi làm..từ thiện..văn minh. Để còn che đậy.. thân hình nhuốc nhơ. Nhà cao..phòng hát.. Đèn mờ. Buôn cái..chết trắng.. Lập lờ con đen. Lên mạng.. Khoe của.. Bao phen. Mũ vàng.. Tay ngọc.. Người chen lấn nhìn. Ra đường.. hắn nổ..hơn mìn. Kinh doanh ngay thẳng.Hàng nghìn người tin. Đúng vào.. Thời khắc.. Giờ thìn. Công an bắt giữ.. Dám tin không nào. Bây giờ..ở chốn..nhà lao. Trách thời không gặp... Họa nào ai hay. Gieo nhân đắng..gặp quả cay. Từ đây..hắn sẽ tra tay..vào còng. Còn bao..số phận.. long đong. Vì cái chết trắng.. Vào vòng lao đao. Làm người.. đừng quá.. tự cao. Sống cho lương thiện.. Trời cao sẽ tường. Mây mù.. Bao phủ.. Một đường. Khi bình minh đến.. Bốn phương sáng ngời.
Tác giả: NHAXEGIATANGSố bài thơ: [45]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

VẮNG ANH NGÀY

Thơ Thái Bá Anh. Đã tới rồi ngày mồng tám tháng ba. Mà lòng sao thấy âm thầm quạnh quẽ. Phố đông người mua hoa, em lặng ... [Đọc thêm...]

LÀM SAO QUÊN

Làm sao quên những con đường rực nắng. Trời vào xuân đất nước rộn ràng vui. Tết quê hương là tết của muôn người. Dù xa ... [Đọc thêm...]

TÌNH KHÔNG DUYÊN NÊN KHÔNG PHẬN

Đêm nay buồn em tâm sự vào thơ. Tình tha thiết bao ngày tháng mong chờ. Mà người kia sao vô tình thấy lạ. Không một lời ... [Đọc thêm...]

MAY ĐẺ VỊT TRỜI

Thơ Đặng Quốc Trình. Họa theo bài VỊT TRỜI của Trịnh Lan. May mắn sinh ra lũ vịt trời. Chúng theo quy luật lấy chồng ... [Đọc thêm...]

AI SẼ YÊU EM

Người Đàn Bà Đã Cũ. Ai sẽ yêu em người đàn bà đã cũ. [Đọc thêm...]

HẠ THƯƠNG

Hạ sắp tàn rồi đó biết không. Anh về đóng lại tập thơ hồng. Lưu hình dáng ấy người trong mộng. Mãi mãi trong tim mãi ... [Đọc thêm...]

EM CÓ KHÓC

Em có khóc cho tình yêu mình không. Anh muốn hỏi nhưng giờ đã xa cách. Giờ em không là còn ở bên cạch. Em mỗi ngày để ... [Đọc thêm...]

CUỘC ĐỜI LÀ

Cuộc đời là những chuyến đi. Bước dài bước ngắn biết khi nào dừng. Người khen ta chẳng vội mừng. Người chê ta quá cũng ... [Đọc thêm...]