NHỚ TRĂNG QUÊ

Ở quê ta thấy trăng ngàn Trăng treo ngọn trúc, trăng vàng mặt sông Trăng xoa mái tóc bềnh bồng Để anh thơ thẩn thả hồn cung mơ Đành lòng để dở câu thơ Anh lên thành thị xa bờ sông trăng Dù xa vẫn thấy như gần Dáng em tha thướt dưới vầng trăng quê! Ở đây không thấy triền đê Nhà cao, cửa kính bộn bề che trăng Hôm nay mười sáu, sau rằm Trăng tròn treo đỉnh cao tầng chơi vơi! Trăng lăn qua mái mất rồi Để anh hụt hẫng bồi hồi trong đêm Ở quê trăng sáng bên thềm Ở đây trăng nhạt đèn đêm che mờ Trăng quê nhả ánh buông tơ Cho em đắm đuối mộng mơ mắt huyền Để anh như bị thôi miên Chìm trong dòng chảy về miền đầy trăng!... Hà Nội 12-02-2017
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [57]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHƯƠNG TRÌNH GIAO LƯU CUỐI TUẦN

Ngọc Mai xin kính chào tất cả các thành viên trong trang thơ và các độc giả gần xa yêu quý. Ngọc Mai xin thay mặt trang ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG MẸ

Hôm nay về thăm quê hương mẹ hiền. Lòng con suy nghĩ bao đêm canh trường. Mẹ ơithương mẹ sớm chiều nhiều thêm. Mẹ già ... [Đọc thêm...]

MÙA THƯƠNG NHỚ

Tác giả Nguyễn Thị Phi Nga. Anh trao em trái tim hồng. Lòng em vui sướng như mong anh về. Mùa hè em bảo làng quê. Hàng ... [Đọc thêm...]

SÁNG CHẾ

Trẻ con rất thích đạp xe. Nhưng mà chẳng có Sẵn tre quanh nhà. Mấy ông bố rủ nhau ra,. Loay hoay, hì hục triền miên,. ... [Đọc thêm...]

LỚP HỌC VÙNG CAO

Khát khai được học chữ thầy. Mà sao trường lớp thế này khổ không. Xin mời các bạn ngắm trông. Mái gianh, vách lá mùa ... [Đọc thêm...]

EM NGHỊCH

Nghịch nhất là em nghịch quá trời. Thơ buồn thơ khóc lại thơ vui. Có hôm còn viết thơ tình ái. Làm cho độc giả cứ thở ... [Đọc thêm...]

NHÀ TÔI

Nhà tôi ở giữa thôn Đoài. Đến hỏi Văn Hoài họ sẽ chỉ luôn. Nhà tranh vách đất danh luồn. Hàng ngày thì bận đi buôn vắng ... [Đọc thêm...]

TIẾNG ĐÀN MỘNG

Tiếng đàn mộng êm đềm sâu lắng. Lời ca buồn trĩu nặng làn thương. Làm suy tư kẻ thức đêm trường. Nhung nhớ mở hoài ... [Đọc thêm...]