SỐ PHẬN CON NGƯỜI

Đôi khi ta chợt thấy cuộc đời mình nhỏ nhoi và mong manh như số phận của một chiếc lá. Đựợc hình thành từ một cái chồi non, lớn lên thành chiếc lá xanh mướt mơn mởn của tuổi thanh xuân. Cứng cấp và xanh ngắt khi trung niên và cuối cùng khi tuổi già đến thì dần ngả vàng và rồi rụng xuống mặt đất theo đúng qui luật của tự nhiên như ngàn vạn chiếc lá khác trên cây. Còn tôi chỉ ước muốn mình là một chiếc lá nhỏ nhoi góp thêm một chút màu xanh để làm đẹp cho cái cây đời và rồi thanh thản rơi xuống đất và tan hoà vào cát bụi... MỘT CHIẾC lÁ RƠI Một chiếc lá rơi Giữa rừng muôn lá Một con người ngã.. Giữa muôn vạn người Nhỏ nhoi thế thôi Thế gian biến động. Cuộc đời biển rộng Ta hạt nước con Dù nay vẹn tròn Mai là không khí Ru lòng thôi nhỉ Phận người nhỏ nhoi Nay khóc chào đời Mai thành cát bụi.
Tác giả: GIANG PHẠM HƯƠNGSố bài thơ: [10]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHIỀU NÀO CŨNG GỌI

ThơPhạm Tuyến Tình Thơ. Trách mình duyên chẳng ra gì. Bù lại em thì lơi lỏng khi yêu. Đêm mơ tưởng _dáng mỹ miều. Em về ... [Đọc thêm...]

TIẾNG GÀ GÁY

Tiếng gà gáy giữa phố đông. Thấy quê gần lắm mà không thấy làng. Còi xe hối hả vội vàng. Như thóc với gạo giần sàng ... [Đọc thêm...]

CÒN LẠITHỜI GIAN

Ta đã già rồi còn gì nói yêu thương. Chỉ còn nỗi niềm riêngTha thiết. Yêu thiên nhiên yêu cuộc sống hôm nay. Yêu thương ... [Đọc thêm...]

CHÚC MỪNG CÔ DÂU

Hôm nay ngày Mẹ Vu quy. Có thêm Em bé còn gì vui hơn. Tốt nái mắn đẻ còn son. Lấy Em làm Vợ sướng hơn được vàng. Chữ ... [Đọc thêm...]

GIÓ TRỞ MÙA RỒI EM

Ở nơi đó em có nhớ. Ta bên nhau vườn cổ tích yêu thương. Hương ngát thơm mải mê gọi. Anh vẫn luôn mong chờ em. Và thầm ... [Đọc thêm...]

TÌNH MÃI SẮC SON

TÌNH yêu đó lòng không thay đổi. TA bên nhau chẳng dỗi hờn đâu. MÃI làm bờ bến nhịp cầu. ĐẸP tình đôi lứa vẹn câu nghĩa ... [Đọc thêm...]

CHIỀU MĂNG ĐEN

Chiều Măng Đen Đà Lạt thứ hai. Thông nghiêng bóng nắng gió lay lay. Xuân non mơ mọng trên cành mới. Vạt nắng cuối ... [Đọc thêm...]

CHAO TRANG THƠ

Đầu năm ta phải vào Chùa. Bỏ thơ bỏ phú phải lo tu rồi. [Đọc thêm...]