Thơ Của Tác Giả: buithanhdam
E dop tài làm bếp. Thông minh giỏi tay nghề. Ăn nói khéo dễ nghe. Chủ không chê lại thích. Ngày lọ khách thanh lịch. ... [Đọc thêm...]
Bao năm rồi mối tình xưa câm lặng. Bỗng ùa về anh nhớ tuổi hai mươi. Không hiểu sao anh nhớ em hoài. Càng cố quên anh ... [Đọc thêm...]
Một thời đẻ nhớ. Đã bao lần đứng trong ngõ xóm. Mắt thẹn thùng ngó trộm nhìn em. Cô gái quê nhẹ nhàng ưa ngắm. Má núm ... [Đọc thêm...]
Tôi đã quên rồi tuổi thơ tôi. Tuối nước mắt nhiều hơn nước uống. Bữa ăn no chỉ trong tưởng tượng. Mỗi lần mơ sợ thấy ... [Đọc thêm...]
Em vẫn biết biển kia nhìn xa lắm. Rộng mênh mông mỏi mắt vẫn mơ hồ. Thương con sóng dãy giụa mãi bơ vơ. Không điểm tựa ... [Đọc thêm...]
Xuân đến rồi sao bầu trời khô xám. Bới đông tàn lấn lá chửi chịu đi. Cây đâm chồi hoa nở gió thầm thì. Cũng chấp nhận ... [Đọc thêm...]
Sao vô tình bỗng dưng em muốn thế. Gió lẳng lơ vung ném giọt mưa rơi. Trông thấy anh tim đập rộn bồi hồi. Anh hiểu em ... [Đọc thêm...]
Nỗi buồn đâu phải câu thơ. Đâu phải bản nhạc ngẩn ngơ đêm trường. Đã từng mộng ảo tha phương. Ước mơ vọng tưởng vấn ... [Đọc thêm...]
Chỉ một mình em. Gió buồn rầu bỗng dưng hói lá. Mây giận gì mà mặc áo đen. Lá xì xào bảo chị mây hiền. Chị muốn mưa ... [Đọc thêm...]
Viết theo yêu cầu. Tôi ghét tôi xưa yêu em nhiều lắm. Từ cái thời hoa hậu của hôm qua. Nay gặp em hương sắc đã phôi ... [Đọc thêm...]
tổ quốc trên đầu ngọn súng. Tạm biệt nhé chúng tôi nhập ngũ. Những cái ôm thắm thiết nồng nàn. Giọt nước mắt lăn trên ... [Đọc thêm...]
83 lòng chung thủy. Em hỏi gióhỏi mây. hỏi đất trời biển cả. Hỏi những gì tạo giả trên thế gian. Ai tạo ra địa ngục ... [Đọc thêm...]
Nghe em hát dân ca quan họ. Lời trao duyên bỏ ngỏ ngọt ngào. Giọng trong veo êm dịu làm sao. Lỡ lòng nào anh không ở ... [Đọc thêm...]
thơ sáu chữ. Tháng ba trẩy hội đi chùa. Hoa gạo đung đưa theo gió. Bên mẹ thầm thì to nhỏ. Vào chùa cầu rõ nghe con. ... [Đọc thêm...]
Kia ai đổ ánh trăng vàng. Kia ai dứt gánh bỏ làng sang sông. Kia ai đứng ngóng chờ mong. Đêm đông gió lạnh vẫn không ... [Đọc thêm...]
PHan Văn Khải. Ôi Đất nước bốn ngàn năm tuổi. Lại tiễn người tài Đức ra đi. Người con của đất thép củ chi. Vì đất nước ... [Đọc thêm...]