Thơ Của Tác Giả: tholeminhthuan
Đông chưa tàn em đã vội cất bước. Theo nhân tình em bỏ lại đơn côi. Xa mù mịt một góc trời nhung nhớ. Bên người rồi sao ... [Đọc thêm...]
Từ khi mô mà lòng nghe thương nhớ. Ánh mắt xưa như đựng cả mùa xuân. Ngày xưa nớ sắc tím đợi bao lần. Quốc Học cũ nụ ... [Đọc thêm...]
Thu vàng lá chơi vơi cung bậc. Tình đã tàn phản phất trở trăn. Con Cò cõng lấy băn khoăn. Nỉ non tiếng khóc nệm chăn ... [Đọc thêm...]
THƠ MANG TÍNH HÀI HƯỚC NHÉ. Bây giờ tình trọn mươi năm. Ngày mình mới gặp xa xăm lắm rồi. Gian nan cũng đã nữa đời. Bao ... [Đọc thêm...]
THƠ MANG TÍNH HÀI HƯỚC NHÉ. Bây giờ tình trọn mươi năm. Ngày mình mới gặp xa xăm lắm rồi. Gian nan cũng đã nữa đời. Bao ... [Đọc thêm...]
Tay cầm cái bóng độc hành. Bước trên xứ lạ có đành lòng đâu. Không nghe tiếng chú ve sầu. Lau ngang dòng lệ nhớ màu hạ ... [Đọc thêm...]
Anh ngồi ngắm mộng trên môi. Thương nhau mấy bận một lời chẳng trao. Thôi thì cố nén ngọt ngào. Lần đầu vừa gặp đã ... [Đọc thêm...]
Thu vàng lá chơi vơi giấc mộng. Tình đã tàn sầu động trở trăn. Con Cò cõng lấy băn khoăn. Nỉ non tiếng khóc đành rằng ... [Đọc thêm...]
Thu vàng lá chơi vơi giấc mộng. Tình đã tàn sầu động trở trăn. Con Cò cõng lấy băn khoăn. Nỉ non tiếng khóc đành rằng ... [Đọc thêm...]
Đêm chong đèn đan mối tình chung. Anh chiến trận điệp trùng hiểm nguy. Cưới từ độ tuổi tròn xuân thì. Anh theo tiếng ... [Đọc thêm...]