TÁO QUÂN

Dương trần nhiễu loạn đau lòng Táo Chữ hiếu khinh lờn quân giả tạo Cướp của vùi ơn rũ mộng đào Lừa dân gạt nước gieo sầu não Tham hừng hực nhét đẫm hầu bao Bẩn phũ phàng chôm đầy dạ cáo Sớ bẩm trình lên lệ mãi trào Vua trời thoáng nghẹn rồi khuyên bảo Vua trời thoáng nghẹn rồi khuyên bảo Cõi tục vô thường nên cảnh cáo Chớ để cuồng sân dẫn cụt hào Đừng cho ái dục làm hư não Tâm thành giữ nước đượm tình trao Nghĩa cả thương người yên phước tạo Thọ lãnh lời răn thỏa ước ngào An bình trở lại nơi hồn Táo
Tác giả: CƯỜNG PHANSố bài thơ: [78]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

SƠN THỦY THANH CAO XUÂN BẤT TẬN

THẦN TIÊN LẠC THÚ CÕI TRƯỜNG SINH. CÕI TRƯỜNG SINH. Sơn ngàn,núi vạn ngút ngàn xinh. Thủy-Nguyệt tròn duyên điệp bóng ... [Đọc thêm...]

HÈ THƯƠNG NHỚ

Hè về anh lại nhớ hoài ai. Năm tháng chiến tranh đã kéo dài. Má thắm che khăn màu cỏ úa. Môi hồng vẫn sáng ánh tương ... [Đọc thêm...]

MIỆT MÀI

Lặng lẽ canh trường mải miết ghi. Dò thơ xét chữ cứ say trì. Dài đêm giũa vận phờ trong não. Lắm buổi trau từ ướt giọt ... [Đọc thêm...]

CHEM CU TEN

SAO ÁNH TIÊN. Chàng kia đã ngót tuổi trăm rồi. Cũng phải ông già kém một thôi. Mạng đó từ lâu toàn giả ... [Đọc thêm...]

VẾT THÙ TRÊN LƯNG NGỰA

Lãng phận đòn roi cởi oán thù. Bên triền cỏ mượt giấc nồng ru. Chùn chân chạy khỏi miền u tối. Mỏi gối vùng xa quãng ... [Đọc thêm...]

PHƯỢNG NHỚ

Thuận nghịch độc. Khơi dòng tím mộng ủ hồn say. Lệ đẫm tràn tim khảm nhớ này. Dời buổi lịm mơ nhòa ước nẫu. Níu chiều ... [Đọc thêm...]

KHOẢNH KHẮC

Biển vỗ chiều nay sóng ngập ngừng. Như thầm khẽ nhủ với Hoàng Hưng. Vì nương cuộc sống quên dòng ảo. Vịn cõi phù sinh ... [Đọc thêm...]

SUỐI TRĂNG

Hoà reo sóng nhạc suối trăng mờ. Toả ngát hương đời vẽ ước mơ. Hoa phượng đỏ tường bên đợi ngóng. Nụ sen xanh bãi giữa ... [Đọc thêm...]