TÊT MA CHI

(tung hoành trục khoán) “Có những người nghèo không biết Tết, Mang lì chiếc áo độ thu tàn – Chế Lan Viên” CÓ những mảnh đời như vỡ tan, NHỮNG tưởng xuân tươi lại võ vàng; NGƯỜI kẹt không tiền đong gạo bữa, NGHÈO ôm bệnh tật dạ sao an; KHÔNG nghĩ qua năm từ kiếp nạn, BIẾT đâu năm tới khổ thêm mang! TẾT cứ hoài mong không có Tết, MANG LÌ CHIẾC ÁO ĐỘ THU TÀN. Ái Phương - 9 1 2017 (Ảnh sưu tầm trên internet)
Tác giả: PHUONG PHUONGSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MỘC MIÊN

Ngắm cảnh quê nhà gạotrổ bông. Màu tươi đỏ thắm phớt lơ hồng. Hoa xoè hé nở khơi hồn dõi. Lộc trổ phơi bày gợi mắt ... [Đọc thêm...]

RỒI ĐÂY

Tứ Hạ quê mình phải nắng mưa. Mà ai nặng gánh khổ đau thừa. Nàng kêu ảo não còn không rứa. Chúng bạn thờ ơ vẫn biết ... [Đọc thêm...]

THẦM YÊU

Yêu thầm lặng lẽ bởi chờ mong. Khổ nỗi đầy vơi nước cuộn dòng. Chiều đến nhớ người theo mãi ngóng. Sáng về thương bạn ... [Đọc thêm...]

NHIN XA

Sương mù phủ kín cả trời đông. Tựa ghế nhìn xa ngóng đợi chồng. Ánh nguyệt ru hồn mơ tưởng đến. Đèn ... [Đọc thêm...]

NÚI CẤM

Núi CẤM nhưng mà vẫn được lên. Ta về lặng lẽmột mình ên. Trường Sơn cuối Rặng phân hai ngã,. Thất đỉnh đầu non ráp ... [Đọc thêm...]

KIẾP SỎI

Từ khi sỏi nọ bén duyên trần. Đã biết thu mình rửa bụi sân. Góc biển nằm im, đời lặng lẽ. Triền đê vẫy gọi sóng xa gần. ... [Đọc thêm...]

ĐƯƠNG THƠ

thuận nghịch độc. Hoa ngàn rõ sáng toả đường thi. Dạ khúc nồng say để mãi thì. Tha thướt những từ coi tại buổi. Lả lơi ... [Đọc thêm...]

ĐÊM BUÔN

Ngất ngưởng giữa trời đêm. Làn sương phủ tóc mềm. Lòng đau vì tủi chất. Dạ xót bởi sầu thêm. Dõi nguyệt rơi đầu ... [Đọc thêm...]