THÊM GIÀ

Trăng tròn trăng khuyết trăng tà Trời sinh ra thế ,đó là tự nhiên Bông hoa từ nụ mà lên Xanh, ương ,chín mọng, mới nên hương nồng. Đàn căng có lúc cũng trùng Mây xanh có lúc, đùng đùng đổ mưa Con người vốn tự ngàn xưa Lúc vui, lúc giận , lúc trưa, lúc chiều. Bình thường đã thấy mến yêu Bất thường cũng gợi những điều sâu sa Thẳm trong tâm khảm chúng ta Thêm già...nên nhớ : gừng già càng cay !
Tác giả: KIMNHUNGLESố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BIẾT TÌM ĐÂU

Tìm đâu hai tiếng anh ơi. Khi tình yêu chết tâm rơi vào sầu. Kiếm đâu được mối duyên đầu. Chắc không thể bước qua cầu ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG EM VÔ BẾN VÔ BỜ

Em bảo em vẫn còn son. Anh vào nhà thấy thằng con em bò. Con em mũi dãi thập thò. Anh tìm chậu nước, anh vò cái khăn. ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG THẦM

Tháng ba về hoa bưởi rụng đầy sân. Đưa khoảng cách cho ta gần thêm lại. Nắng vàng rực tỏa ngang vườn ươm trái. Để lòng ... [Đọc thêm...]

CHAO BUÔI SANG

Xin Đăng Lại Bài Thơ Cũ 2016. Chữ tâm nằm ở bên trong. Phấn hoa màu sắc phải lòng Bướm thôi. Vo ve Ong hút ... [Đọc thêm...]

TIẾNG THAN

Trời ơiơi hỡi hỡi hả trời. Có biết Trong lòng của lòng tôi. Xuân xanh năm nay ba mươi tuổi. Mà vẫn lẻ loi giữa cuộc ... [Đọc thêm...]

MONG CHỜ DẤU YÊU

Thơ Phan Trung. NGỒI khắc khoải đếm tiếng thời gian. BUỒN nhớ anh muôn ngàn yêu dấu. EM mang khao khát tình đầu. DỆT ... [Đọc thêm...]

VÔ GIÁC

Thà sỏi đá giữa trời vô tri giác. Hay rêu tàn tận đáy đại dương xanh. Sa mạc trắng khô cằn ôm cát bụi. Gió thoảng lùa ... [Đọc thêm...]

THÁNG SÁU MƯA GIĂNG

Tháng sáu về mưa giăng giăng lối nhỏ. Trời u buồn hạt nắng cũng đi hoang. Giữa buổi trưa, lạnh giá đến bàng hoàng. ... [Đọc thêm...]