Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG

Lệ chảy tuôn dòng ướt đẫm mi. Miền Trung biết vậy chẳng than gì. Mưa tràn ngập lối san nhà cửa. Bão cuộn dâng đường sẻ ... [Đọc thêm...]

LÒNG MẸ

Con giờ bỗng lại nhớ về đêm. Dỗi mẹ nên duyên gởi trước thềm. Mòn mỏi dạy cho lời nhắc khẽ. Miệt mài khuyên bảo giọng ... [Đọc thêm...]

CẢNH NGỘ VÙNG SÂU

Sau bão ngôi làng hết ngõ leo. Còn đâu nét đẹp những con đèo. Thiên tai bữa nọ cây tàn Héo. Hạn hán hôm nào suối ... [Đọc thêm...]

NGƯỢC DÒNG

Trả hết cho rồi những đếm đong. Vì thương gượng ép chỉ đau lòng. Mờ khung kỷ niệm đây nào ngóng. Nhạt chuỗi ân tình đấy ... [Đọc thêm...]

TÌM MỘ EM LÀ LIỆT SỸ

Có phải lời xưa vẳng ngọt ngào. Tan hòa ngọn gió trĩu lòng xao. Trời tuôn thác đổ, tìm “cưng” đó. Mộ trải mưa dồn, lạc ... [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG

MỖI lần rộn rã ve sầu réo. NĂM lượt bồi hồi trống ngực reo. ĐẾN phủ sân trường, sương lạnh lẽo. HÈ thui thủi, lại với ... [Đọc thêm...]

TẠI NHỚ CÔ BA

Mẹ dặn thương em cố sức đèo. Rằng nào dám nói chuyện ôm eo. Qua đâu dạn miệng vì lời khéo. Bậu lại chia tay bởi cảnh ... [Đọc thêm...]

KHÓC THƠ

Có những vần thơ tỏa đẹp đời. Nhưng mà bạc bẽo lắm trời ơi. Dì qua tiện thể đùm xương chó. Ả vãng thuần tay gói đoạn ... [Đọc thêm...]

NỔI ĐAU CHỒNG CHẤT NỔI ĐAU

Viết về em Nguyễn Hữu Nguyên thôn Tất Viên xã Bình Phục huyện Thăng Bình tỉnh Quảng Nam vì bịnh mà nhảy cầu Thuận Phước ... [Đọc thêm...]

ĐAU NGƯƠI

Cái bệnh thần kinh thật quá Đau. Đau như mạch điện siết lên đầu. Đâm kim vào óc Đau là vậy. Đứt ruột Đau ... [Đọc thêm...]

LÒNG YÊN

Yêu thường ngọt lắm vị xuyên liên. Đói khổ gian truân giữ mộng hiền. Thẳng tiếng còng lưng, tâm giản tiện. Ngay lời ... [Đọc thêm...]

SỸ DIỆN

Bình tâm xét cảnh chúng kêu nghèo. Khổ lắm quan trường sống dựa heo. Bố mẹ chăm làm cho kế nghiệp. Còn em chức vụ hưởng ... [Đọc thêm...]

DUYÊN THƠ

Anh chị mình ơi có hiểu không. Đời em nay đã mắc tơ lòng. Nhiều khi muốn bỏ thôi kỳ vọng. Những lúc cố quên lại chẳng ... [Đọc thêm...]

TRINH NỮ HOA

Bông mềm ướt đẫm một chiều sương. Ủ rũ nhành hoa nép vệ đường. Lá nhỏ âm thầm mơ cõi mộng. Thân gầy lặng lẽ khép trời ... [Đọc thêm...]

CẢNH SẮC THU

TRẮNG muốt SƯƠNG mai bảng lảng rơi. XANH Lơ SÓNG biếc vỗ bồi hồi. VÀNG khè NẮNG gắt hanh hao chói. XÁM Ngắt MÂY giăng ... [Đọc thêm...]

KHÁT KHAO

Nếm trải triền miên nỗi đoạn trường. Căng buồm rẽ sóng vượt trùng dương. Xuôi miền tĩnh mịch nằm than thở. Ngược cõi ... [Đọc thêm...]

UỐNG RƯỢU VỚI NHẠC BẤT QUẦN

Rượu này tưởng đãi bậc anh trâm. Nhạc Bất Quần đây thật quá tầm. Họa hổ họa bì nan họa cốt. Tri nhân tri diện bất tri ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Nđt Trường thiên Tvn 212. Học chữ ươm vần trải chốn đây. Gìn thân dưỡng đạo tới nơi này. Chuông chùa lảnh lót còn an ... [Đọc thêm...]

SẮC THU

Ngũ độ thanh tập thiên nhiên sắc thái bát láy bài họa. Rực rỡ Sương Hồng mở lối thu. Mùa Lơ lửng Nắng quyện hương trù. ... [Đọc thêm...]

THẦM MONG CÁNH NHẠN

ngũ độ thanh nhất vận ngũ bộ xa luân giao cổ đối khổ 2. Lẻ bóng bên thềm dõi vạt thưa. Vàng thu khẽ rụng mảnh duyên ... [Đọc thêm...]