Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

PHỐ BIỂN CÙNG EM

Em nhìn phố biển giữa đuờng quen. Cõi mộng tràn tuơi đuợm ánh đèn. Thềm ngõ tỏa huơng dìu dặt đến. Cảnh hình say mắt ... [Đọc thêm...]

THẤT NIÊM

Tôi có bài thơ bị thất niêm. Sửa đi sửa lại muốn khùng điên. Đã chơi vần trắc e không ổn. Lại hạ vần bằng nghĩ chẳng ... [Đọc thêm...]

XUÂN NGỌC NGÀ

Khẽ hỏi Xuân sao mãi ngọc ngà. Muôn đời vẫn vẹn nét kiêu sa. Dịu dàng lộc trổ tươi màu lá. E thẹn cành vươn thắm sắc ... [Đọc thêm...]

MỘNG THÁI VÃN

Vạn cổ tương tư một gánh sầu. Khơi lòng lệ đẫm có chăng âu. Tình phôi cách trở người mong nhớ. Ái nhạt ly tan kẻ nguyện ... [Đọc thêm...]

TRÒN VUÔNG

Đêm sầu trở giấc võ vàng buông. Ngẫm cuộc phù sinh ảo giác tuồng. Bạc những âm giành tơi tả luống. Đau từng phím vọng ... [Đọc thêm...]

PHIÊU LÃNG

Ai còn lẫn khuất nẻo trời mây. Mây lãng mờ xa nhạt dáng gầy. Gầy guộc bờ vai mềm héo hắt. Hắt hiu mắt lệ úa đong đầy. ... [Đọc thêm...]

CHẲNG CÒN THƯƠNG

Biết luỵ sao lòng vẫn bảo THƯƠNG. Vong thề phụ rẫy chẳng còn THƯƠNG. Chờ hôm hạnh phúc vui vầy hưởng. Nhớ buổi ân tình ... [Đọc thêm...]

TÂM BỆNH

Thân đày xác mỏi bệnh từ tâm. Tâm chả còn an bệnh nảy mầm. Mầm bệnh, làm tâm sầu ảo não. Não tâm chuốc bệnh, đỗi u ... [Đọc thêm...]

EM VỀ ĐÊM TRĂNG

Ngũ độ thanh Lộc lư ngũ bộ. Lả lướt trăng vàng trỗi mộng xinh. Cùng em thả gót quãng yên bình. Sương vờn thoáng đãng ... [Đọc thêm...]

CHIỀU KHÔNG EM

Chiều buông dải phố đã lên đèn. Tím cõi êm đềm trải mộng chen. Kẽ nắng nồng đan hồ phẳng gợn. Làn mây khẽ quyện gió ... [Đọc thêm...]

BÀI THƠ TẶNG NGUỜI

Tác giả Nguyễn Đức Dũng. Bài xướng Thuận nghịch tung hoành. Đời hiếu thuận ân nồng thỏa ước. Lòng chung thủy mãi nặng ... [Đọc thêm...]

DẤU VẾT

Anh về lất phất hạt mưa bay. Lối cũ vườn xưa cỏ mọc dày. Sợi muống dầm dề hoa tím rụng. Dây trầu ướt át đọt vàng thay. ... [Đọc thêm...]

ĐỜI TÔI LÃ VỌNG

Lã vọng dân thường chẳng phải quan. Đồng lương ít ỏi sống thanh nhàn. Văng cần rải cước bài ganh tỵ. Thả máy quăng mồi ... [Đọc thêm...]

TỰ NGẪM

Trong nhà vợ mắng bảo đồ ngơ. Mạng ảo đầy em vẫn ngóng chờ. Bởi mãi gần nhau người bị chán. Nhưng mà cách mặt kẻ còn ... [Đọc thêm...]

QUA CƠN MÊ

Quay về kiếm lại chốn bình yên. Học lấy nhuần thâm một chữ thiền. Nguyện chóng tiêu trừ bao khổ não. Cầu mau đoạn dứt ... [Đọc thêm...]

BÀN THÊM VỀ CHIẾN SỰ

Xảy ra chiến sự ở gia đình. Vợ chửi ta đừ giả lặng thinh. Phải đợi..im lìm đừng cãi cọ. Nên chờ lặng lẽ cứ điều binh. ... [Đọc thêm...]

NGHỊCH LÝ

Bây giờ cuộc sống ngẫm mà đau. Chửa cưới lên giường quấn lấy nhau. Chó lại quần trên quần ở dưới. Người thì hở trước hở ... [Đọc thêm...]

VỀ QUA PHỐ CŨ

Dường như phố cũng nhạt hoa đèn. Bước vội đi về ngã cỏ chen. Cảnh cũ không còn bao sắc gợi. Đường xưa bỗng dụi chút ... [Đọc thêm...]

NHẮN GỞI

Tác giả Nguyễn Đức Dũng. Bài xướng họa Ngũ độ thanh. Mong đời cứ học sẽ thành nhân. bạc tóc thời gian tình sẽ chuẩn. ... [Đọc thêm...]

LAN MAN

Bởi vẫn đăm đăm vọng cuối trời. Mà thường khẽ gọi cố nhân ơi. Hồn si buổi ấy rằng chưa vợi. Mộng đắm ... [Đọc thêm...]