Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy.
Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.
Họa Thơ Và Tình. Thăm thẵm trời cao mây rũ thương. Ngàn sao mắt lạc giữa đêm trường. Ru hời gió thổi khúc tình vọng. ... [Đọc thêm...]
Lúc đất trời vang tiếng trống đồng. Trai tài gái Việt quyết liều công. Dùng thân giữ xã thôn làng xóm. Xứng mặt làm con ... [Đọc thêm...]
Thiên Hoàng chẳng ngó xuống mà coi. Xã tắc giờ đây ngỡ loạn rồi. Ngoại giặc ngông cuồng không soát nổi. Trong thù hách ... [Đọc thêm...]
Nắng trải đường tơ gợn ánh hồng. Bên vườn dáng liễu nét mi cong. Bâng khuâng gió thoảng bờ vai rũ. Rối rắm chiều vương ... [Đọc thêm...]
Nđt Lộc lư ngũ bộ. Câu lộc lư của Nàng Thơ. Bản thánh ca buồn vỡ vụn đêm. Sầu tuôn nức nở lệ hoen mềm. Đau vùi giấc ảo ... [Đọc thêm...]
Bực tiếng chim rên suốt cả ngày. Sao giờ bỗng thấy nó kêu hay. Thì ra đến buổi xuân nồng hẹn. Bởi thế nghe lòng đã mướt ... [Đọc thêm...]
Em à khí hậu cũng dần thay. Trở gió vào đông đã mấy ngày. Buổi sớm nên quàng khăn kín cổ. Hôm chiều nhớ mặc áo dài tay. ... [Đọc thêm...]
Ước nguyện cùng anh đến trọn đời. Hương tình vẫn đọng ở vành môi. Ngàn thương nhớ ủ quên thời khắc. Vạn luyến lưu về ... [Đọc thêm...]
Lộc lư ngũ bộ. Anh muốn sống bên em trọn đời. Đôi mình vẹn nghĩa chẳng hề vơi. Ủ ấm bàn tay nồng dạ trỗi. Dìu êm ánh ... [Đọc thêm...]
Thương ông hý hoáy học làm thơ. Nghỉ muộn dù khuya chẳng ngại chờ. Đến não tâm tư càng cởi mở. Về tim máu khỏe đẩy màng ... [Đọc thêm...]
Ta người khách trọ nẻo trần ai. Ngẫm cuộc phù sinh chẳng mấy dài. Xác mượn hồn vay rồi cũng trả. Oan tình, nghiệp ... [Đọc thêm...]
NHẤT nắng hè sang phượng ĐỎ chiều. Khô VÀNG quyện gió TÍM hồn phiêu. HỒNG ươm gợn khẽ TAM hồ nguyệt. ... [Đọc thêm...]
Sang ngõ nhà em để giải sầu. Chưa vào đã thấy tiếng gâu gâu. Nhe nanh sủa nhặng làm long óc. Trợn mắt,gầm vang buốt cả ... [Đọc thêm...]
Đêm trắng điểm hòa thẫm ngọt thơ. Gởi xanh tình đượm quãng phai mờ. Thềm in bóng lạnh hường xuân trải. Mộng phủ duyên ... [Đọc thêm...]
Nđtlưu thuỷGCnhất vận. Thơ là cõi mộng thắm màu xanh. Gửi gắm niềm yêu sẽ ngọt thành. Để sớm đông tàn êm ngõ quạnh. Cho ... [Đọc thêm...]
Anh ơi chớ vội trái còn xanh. Chín ép em đây chẳng ngọt lành. Dáng vẻ căng tròn hương chửa thắm. Thân hình nảy nở sắc ... [Đọc thêm...]
Thuận nghịch độc. Hồi luân kiếp tạm cõi vô thường. Huyễn cảnh chia lìa cũng xót thương. Môi nét nhạt tình mơ giấc điệp. ... [Đọc thêm...]
Thơ Văn Minh Hoàng. Lấp lánh trăng treo khỏa điện dầy. Lung linh nguyệt đậu, hỏi người hay?. Liễu, mây núp bóng nhường ... [Đọc thêm...]
Chẳng hẹn sao mà vẫn nhớ thương. Người xa cách trở vợi cung đường. Đêm chờ giọng nói âm trầm nhủ. Sáng đợi câu chào ... [Đọc thêm...]
Đêm trường lạnh lẽo cứ dần trôi. Để lại mình em mộng vỡ rồi. Ảo não hương tàn thương bóng lẻ. Âu sầu liễu hận xót phòng ... [Đọc thêm...]