Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

THƯƠNG CHA

1 Ngọn đèn leo lét ảnh lồng ra. Mắt mỏi trầm luân lặng góc nhà. Dáng ốm gồng mưa rơi giọt mặn. Vai gù cõng nắng đọng ... [Đọc thêm...]

LINH HỒN TƯỢNG GỖ

Ngũ độ thanh. Xem kìa tượng gỗ ở gần nhau. Mãi nở cười tươi kệ sắc nhàu. Sống chả ghen hờn không giận dỗi. Yêu thì mãnh ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

QLV dự cỗ nhà Cường Phan. Dưới trăng Quyên đã gọi hè. Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông. ( Ngũ độ thanh, Thơ trong ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Viết về ngày 304. (Ngũ độ thanh 120). Giải phóng cờ hoa rực rỡ đường. Âm thầm ngõ nhỏ lệ sầu vương. Bởi cháu nhờ ông ... [Đọc thêm...]

CHÂU HỜN

bài xướng 210. Biết thế chẳng gần nữa phải không. Chia tay nỗi nhớ ngập môi hồng. Quê nhà khắc khoải hoài mong ... [Đọc thêm...]

GỬI NẮNG CHO EM

Anh gửi nắng cho em. Ở hai đầu thương nhớ. Tháng ba...Ôi...trắc trở. Ở ngoài đó mưa bay. Hứng nắng đầy bàn tay. Gửi về ... [Đọc thêm...]

HOÀNG HÔN TÍM

Nũng nịu mây chiều ngả tím mơ. Đồng xanh thẽ thọt tiếng chim khờ. Êm đềm nắng đỏ xiên mành liễu. Lặng lẽ hoa vàng trải ... [Đọc thêm...]

ĐÊM SẦU

Đô thành hạ đến ngãi chừ đâu. Lặng lẽ mình em hứng tủi sầu. Nhớ bữa chan tình say cảnh đẹp. Mơ ngày trải nghĩa đượm hồn ... [Đọc thêm...]

TÌNH THƠ CẠN Ý

Tình thơ đã cạn ý đâu rồi. Khó cảm tâm người cũng chịu thôi. Cảnh mộng đêm nào môi đẫm ái. Lời yêu thuở nọ..gió qua ... [Đọc thêm...]

DUỖI DẶM NGÀN

Thất ngôn bát cú luật trắc vần bằng. Sải vó ghìm cương duỗi dặm ngàn. Ôi đời thử thách phận hồng nhan. Tâm mời hợp ... [Đọc thêm...]

DUYÊN TÀN

Họa thơ Hương Chuyển Mượn ngụ lục. Tự HỎI vì sao bạc mái đầu. Duyên này NGÃ bóng xế vòng câu. Buồn cho SÁC nhạt rơi ... [Đọc thêm...]

LEO NÚI

Đỉnh núi chênh vênh quá hiểm nghèo. Vài anh mấy chị rủ nhau leo. PScó sự góp vui của bạn đọcAnh PHẠM TRANH. [Đọc thêm...]

BÓNG ĐỔ TRIỀN SÔNG

Thủ vĩ ngâm LH thuận nghịch vận nđt. U hoài bóng đổ giữa triền sông. Lặng lẽ chờ ai tủi má hồng. Mặt nước sương vờn vơ ... [Đọc thêm...]

HÓI ĐẦU

Sao mình ít tóc lại nhiều râu. Nhẵn thín không lên trụi cả đầu. Xót cảnh anh ruồi không chỗ bám. Thương tình chị muỗi ... [Đọc thêm...]

THỜI GIAN ĐỜI NGƯỜI

Đời người sống được mấy mươi năm. Phải chịu bao nhiêu khó với khăn. Ngọt, đắng, chua, cay ai hiểu hết. Thời gian vẫn cứ ... [Đọc thêm...]

VỊNH KIỀU

Thương thân phận THUÝ KIỀU. mười năm năm ấy thân kiều. lênh đênh phận bạc tình yêu khôn đầy. Vì hiếu nàng KIỀU mắc ... [Đọc thêm...]

CÙNG SAY

Chàng đau thiếp rã rượi cơn sầu. Cũng tại trời run rủi biết nhau. Bậu lỡ đường duyên vì gảy qánh. Mình thôi ngõ ái bởi ... [Đọc thêm...]

CHẲNG LO GIÀ

bài xướng 59. Bốn Bốn tuổi nay chẳng phải già. Hay Hay bạn hữu khen vui quá. Ngóng Ngóng ai kia nhớ đến ta. Ma Cao ... [Đọc thêm...]

GIỮ CHÚT HƯƠNG ĐỜI

Hát mãi cùng anh bản nhạc này. Sương mùa rớt vội chẳng hề hay. Lo chiều nhạt bóng cho lòng đổi. Sợ nắng phai màu để ... [Đọc thêm...]

NÓI NHỎ CÙNG EM

thủ nhất thanh. EM là một nửa cuộc đời ta. EM gói niềm thương mỗi lúc xa. EM dệt tình nồng khi tối xuống. EM thêu ... [Đọc thêm...]