THƯƠNG ĐAU

Đêm tĩnh giấc mơ màng trầm lặng Viết vần thơ ngậm đắng tâm hồn Thả lòng nỗi nhớ cô thôn Quê người khắc khoải bồn chồn đớn đau Ngày xưa đó tìm nhau dệt mộng Gởi yêu thương dựa bóng xây đời Nồng ân nghĩa ái rạng ngời Chung nhà hạnh phúc một thời ấm êm Nơi đất khách bên thềm nghĩ ngợi Ngắm vành trăng dịu vợi trên cao Ngân hà những dãy ánh sao Mờ lu tỏ sáng đảo chao lập lòe Người có lúc nhạt nhòa tình cảm Kẻ nhiều khi sầu thảm thê lương Ngày về đất Tổ quê hương Vùi chôn kỷ niệm yêu thương thuở nào
Tác giả: TAN TRANSố bài thơ: [28]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BUỒN MÊNH MÔNG

Hoàng hôn mây trời giăng lãng đãng. Tâm trạng buồn chẳng biết tại vì đâu. Nỗi lòng này có phải đã rất lâu?. Hay chỉ mới ... [Đọc thêm...]

BIÊU TINH

Nếu yêu tổ quốc đồng bào. Thì cần hiểu rõ thế nào đúng sai. Dân mình đừng để cho ai. Lợi dụng bởi ... [Đọc thêm...]

TRAO EM

Một góc quán nhỏ ngày xưa. Đã hằn sâu vào kỉ niệm. Cà phê dậy hương hò hẹn. Ngày ấy một thoáng đầu tiên. Xôn xao, ngập ... [Đọc thêm...]

SUY NGẪM CÙNG TUẤT DẬU

Chú mày tốt mã mượt lông. Chỉ lo đạp mái nên không làm gì. Niên qua bao chuyện thị phi. Văn hóa...Ứng xử...có gì chưa ... [Đọc thêm...]

CHA VÀ CON

Giấu yêu thương vào trong khoai sắn. Cha lặng thầm lo lắng cho con. Nhớ thương chẳng chút mỏi mòn. Chăm con từ thủa con ... [Đọc thêm...]

KHÁCH LẠ TRONHG TIỆC CƯỚI

Cô gái ấy tôi gặp trong tiệc cưới. Cũng được mời để dự tiệc tân hôn. Ánh mắt cô ấy cứ như mất hồn. Nhìn chằm chằm dính ... [Đọc thêm...]

ÔNG XƯA và ÔNG NAY

Xưa ông gối mỏi lưng còng. Thân cò khổ nhọc răng long hết hàm. Nay ông nhìn gái vẫn ham. Xưa ông vốn dĩ chẳng hiền. ... [Đọc thêm...]

HỒN QUÊ

Mảnh hồn quê mảnh hồn quê. Lòng ta hoang hoải bâng khuâng nhớ về. Gian nan bốn bể trăm bề. Khát khao cháy bỏng, nhanh ... [Đọc thêm...]