TRÊN BẾN DƯỚI THUYỀN

Trên bến người đông lắm Dưới thuyền một mình tôi Làng bên nhà có đám Rước dâu qua sông rồi. Tôi cho thuyền quay mũi Đi về chốn xa xôi Mái chèo sao nặng trĩu Dù thuyền không có người. Đêm nay trăng mờ quá E ấp giữa mây trời Như môi tôi vừa chạm Vào ký ức một thời. Một người đi trên bến Bao giờ gọi thuyền tôi Một người vừa đi đến Bao giờ mới cùng ngồi. Một câu ca quan họ Hát Qua cầu gió bay Mời trầu mà tan nát Một cõi lòng ai hay.
Tác giả: DOÃN MINHSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRỞ VỀ CÁT BỤI

Rồi một ngày ta trở về cát bụi. Buông bỏ cuộc đời nhắm mắt ra đi. Để lại đằng sau tất cả những gì. Bao oan trái người ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN CỦA TIM

Lâu lắm rồi em chẳng hỏi thăm Tim. Nó khỏe chưa hay vẫn còn đang bệnh. Có còn đau vì ai kia xé nát. Hay nó vẫn còn ... [Đọc thêm...]

TRƯỚC BIỂN

Trước biển khơi muôn trùng con sóng vỗ. Biển dạt dào vang mãi khúc tình ca. Sóng trong xanh chờ nắng ấm chan hòa. Biển ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI PHỐ QUÊ

Liền em liền chị Phố Quê. Yêu câu quan họ say mê lòng người. Mời Trầu e ấp nụ cười. Lúng Liếng liếc lại bằng mười cạnh ... [Đọc thêm...]

LAN VÀ ĐIỆP

Điệp hỡi từ đây vĩnh biệt rồi. Đêm tàn xóm nhỏ khóc tình côi. Còn đây bến cũ con đò vắng. Với cả dòng sông lỡ với bồi. ... [Đọc thêm...]

HUẾ TƯƠNG TƯ

Anh muốn về thăm Huế với dòng hương. Ngược thời gian tìm đường lên Vĩ Dạ. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày ... [Đọc thêm...]

NHỚ NHUNG

Em ơi anh nhớ suốt đêm ngày. Thương lắm giây nồng phút đắm say. Giờ đây cách biệt chia hai ngả. Chỉ trách cao xanh sẵn ... [Đọc thêm...]

MÙA XUÂN QUÊ HƯƠNG

Mưa xuân nhẹ lướt mềm trên lá cỏ. Rặng liễu xanh mượn gió rủ cong mình. Ánh sao vàng nghiêng mặt nước lung linh. Soi ... [Đọc thêm...]