TUỔI THƠ

Tg.Phùng Hữu Nhâm Tuổi thơ em bước vào đời Mẹ cha cay đắng bỏ rời đứa con Sớm tối bới rác tìm cơm Xin vài đồng lẻ sớm hôm qua ngày Tối về ghế đá gốc cây Không chăn áo gối nỗi này hay Nắng gió bầm dập vạ bay Hiên nhà hóc phố nơi đây là nhà Đau lòng chua xót mẹ cha Sinh con không dưỡng xót xa tình đời Hỡi ơi ! Cũng là con người Quan tâm chăm sóc trẻ rơi ngoài đường Những kẻ tham nhũng vô lương Vơ vét tiền bạc khinh thường người dân Xã hội đẩy mạnh đấu tranh Chống tham nhũng diệt bạo hành cho nhanh Cho dân yên ổn an lành Luật bảo vệ trẻ biến thành niêm tin.
Tác giả: PHÙNG HỮU NHÂMSố bài thơ: [5]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHỜ TRĂNG

Đợi anh ở bến sông mơ. Chờ vầng trăng mọc lờ mờ bóng soi. Xa xa thấp thoáng anh tôi. Anh ơi em đợi lâu rồi biết chưa. ... [Đọc thêm...]

RỒI TỪ ĐÓ

Rồi từ đó mình cũng mãi cách xa. Bao kỷ niệm đã nhạt màu sương khỏi. Còn gì đâu những lời xưa ai nói. Sắc thắm Loa ... [Đọc thêm...]

MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI

Làm sao Anh biết được tình yêu. Là lúc xuân sang đẹp mỹ miều. Khi nắng xuân về anh rộng mở. Chào đón em về với dấu ... [Đọc thêm...]

THÔI NHÉ

Thơ Tình Hoàng Dương. Dòng lệ ướt xóa nhòa đi kí ức. Phút gần bên thổn thức níu chặt tay. Người thương hỡi kể từ giây ... [Đọc thêm...]

VALENTINE

MÃI MÃI LÀ CỦA NHAU. Đến rồi mười bốn tháng hai. Đêm buồn thao thức nhớ ai thật nhiều?. Nhớ khi bóng ngả về chiều. ... [Đọc thêm...]

TỬU THI BIỆT LỆ

Thơ viết tặng Em nhân dịp 083. Gió cành thông bóng dáng cành không. Vô niệm Tâm - Hoa khói sóng lồng. Vô tướng sắc - ... [Đọc thêm...]

NGHE MƯA NHỚ MẸ

Mưa rơi lộp độp quanh nhà. Như ai gõ trống nghe mà nhớ thương. Những ngày ôm sách đến trường. Mưa rơi xối xả, ngập ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH MỘT CÁNH PHƯỢNG RƠI

Thơ Nguyễn Thành Hàn Đông Phong. Hè về cho phượng đỏ trời. Cho ve nức nở nhắc lời thề xưa. Sân trường ghế đá ban trưa. ... [Đọc thêm...]