TỬU THI BIỆT LỆ
(Cánh thơ lòng tàn rụng phía bình minh)
VẦNG TRĂNG HUYẾT
Câu thơ nào kịp rụng
Để tím cánh phù dung
Gọi mãi vầng trăng huyết
Dài thêm nỗi nhớ nhung
Mắt chiều thăm thẳm mông lung
Có người ly khách lạ lùng dấu chân
Rót nghiêng bầu rượu phong trần
Quan hà rớm lệ cuồng vân hoen màu
Mây trôi bèo giạt về đâu
Năm canh nào chẳng canh sầu riêng mang
Đèn khuya lửa hắt hiu tàn
Đầu trang diễm sử đôi hàng lệ sa
Mái chèo thơ, bóng yên hà
Áo trăng em bỏ áo hoa em choàng
Ngẩn ngơ dạ khúc âm đàn
Gợi vầng trăng huyết cho nàng buồn hơn
Đêm huyền cạn nổi cô đơn
ĐI ngang qua mộng trăng vờn liễu bay
Thưa Em, nửa cánh thơ say
Vàng thêm cánh mộng tiễn ngày sầu pha...
GHI CHÚ: () Hà Đồ, Lạc Thư là hai họa đồ nổi tiếng được truyền tụng. Theo truyền thuyết cổ xưa, trên sông Hoàng Hà đã từng xuất hiện một con long mã trên mình có vẽ Hà Đồ. Còn trên sông Lạc Thủy xuất hiện con thần quy, trên lưng có vẽ Lạc Thư. Phục Hy căn cứ vào Hà Đồ để suy diễn ra Tiên thiên Bát quái, còn Chu Văn Vương lại căn cứ vào Lạc Thư để suy diễn ra Hậu thiên Bát quái. Theo một số học giả, những đồ hình này hàm chứa nhận thức của cổ nhân về vũ trụ.