VỀ THĂM VĨ DẠ

Rảo bước, đi về ngang Vĩ Dạ Rưng nhìn cảnh vật êm đềm quá Sương mờ khói ảo dịu dàng ghê Liễu rủ cau buồn ngơ ngác lạ Chẳng thấy người xưa, lãng điệu hò Không còn bãi nọ nghiêng tàn lá Chiều nay mặc khách thẩn thơ sầu Có phải lời yêu giờ nhạt, đã Có phải lời yêu giờ nhạt, đã Vườn ai dẫu nhuộm xanh màu lá Hương mùa gió thoảng ngọt ngào đâu? Cuối ngõ, chân tìm hoang hoải lạ Vỡ nửa thuyền mây, nắng lịm dần Chìm khung ảnh nguyệt, trời xa quá Muôn nghìn ảo vọng hóa thành tro Vắng khúc Nam Bằng, nghe nẫu dạ
Tác giả: THÁM HOASố bài thơ: [51]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHƯ CÁNH VẠC ĐÊM

Bỏ đời lên gánh trĩu hành trang. Tôi quảy kiếp xuân đã vội vàng. Ôm chữ hẹn em chùng năm tháng. Giữ lời yêu nhỏ héo ... [Đọc thêm...]

DẠI KHÔN

Nguyễn Bỉnh Khiêm. Làm người có dại mới nên khôn. Chớ dại ngây si, chớ quá khôn. Khôn được ích mình, đừng rẽ dại. Khôn ... [Đọc thêm...]

ĐÓN NĂM TUẤT

Tung Hoành TK Bát Vỹ AO. XUÂN tới tình thơ lại dạt dào. MANG vần xướng họa gửi lời trao. THỊNH gia kẻ cướp không còn ... [Đọc thêm...]

KẺ KHẤT THỰC DĨ VÃNG

Lặng lẽ biên thùy chuyển tiết Đông. Trời im nắng hổ đụn mây hồng. Sương trùm đỉnh núi ngây lòng dạo. Khói tỏa lưng đèo ... [Đọc thêm...]

TRỌN TẤM LÒNG CHÂN

Trọn tấm lòng chân với nghiệp thầy. Mang nhiều ý tưởng đến trò ngây. Ân cần những buổi bài không khó. Tận tụy từng hôm ... [Đọc thêm...]

CÁI BÀN LÀ

Lâu nay chẳng ngó cái bàn là. Nắng đẹp phơi liền sợ mốc ra. Tuyệt quá nhìn vào ôi bóng bẩy. Ngon ghê ngắm thấy vẫn ... [Đọc thêm...]

MÃI TÌM Ý THƠ

bài xướng 367. Vắt vẻo tìm thơ chốn chợ đời. May thì nhặt chữ của người rơi. Mang về xếp đặt sao vừa chỗ. Góp lại trưng ... [Đọc thêm...]

ĐỜI BUỒN BUỒN ĐỜI

Đường luật Hoán vận. Một bài thơ dùng hai bộ vần khi hoán đổi vị trí hai bộ vần sẽ thành hai bài thơ đường luật có vần ... [Đọc thêm...]