VĨNH BIỆT NGÀN THU
Đêm buông xuống anh ngậm ngùi chết lặng
Buồn cảnh đời cay đắng ngót bờ mi
Giữa canh khuya thờ thẫn nhói ôm ghì
Bao nghiệt ngã biệt li đầy uất nghẹn
Tình chồng vợ (anh-em) cùng vun vén
Những ước thề lỡ hẹn bởi vì đâu
Anh với em vẫn ý hợp tâm đầu
Cơn bạo bệnh ngàn bể dâu ập đến
Em rệu rã thở mệt nhừ...hổn hển
Ngày yếu dần theo định mệnh đau thương
Rồi một đêm một đêm của vô thường
Em yên ngủ quên con đường về lại
Đêm đơn độc cõi lòng anh tê tái
Dặn chính mình vững chải để vượt qua
Em nhớ không em hứa với anh là
Sống vui vẻ chan hòa nuôi thằng Tí
Mai đỗ đạt ra trường làm bác sĩ
Để sau này chữa trị cứu bệnh nhân
Cùng chung tay chăm sức khỏe người thân
Ung thư sẽ lùi dần theo ngày tháng
Lời hứa đó chỉ vì...!!!! em quên lãng
Để mình anh cáng đáng nỡ sao đành
Đêm vương sầu đau đớn với lạnh tanh
Và bóng tối song hành đêm cô độc
Thân tàn tạ dường như đang hỏng hóc
Bởi gia đình tang tóc cách lìa nhau
Anh sẽ thay em gắng lo cho con phần nào
Gắng dạy dỗ ngày sau con thành người có ích
Khói nhang trầm trong đêm đông tĩnh mịch
Anh mong cầu em phù hộ cho con
Để nguyện vọng (anh-em) được vẹn toàn
Cho thằng Tí vuông tròn sớm hướng nghiệp
Anh nén chặt và cùng con bước tiếp
Chặng đường dài trùng điệp bởi vắng em
Và từ nay anh học cách nén kìm
Cùng thằng Tí tiến lên an cuộc sống
Một đêm nữa đêm não nùng gió lộng
Anh thẫn thờ mong ngóng chốn xa xăm
Đáy mồ sâu em nay đã yên nằm
Em yên nghỉ hằng năm anh tảo mộ
Hỡi nhân thế khi nào vơi bể khổ
Biệt thiên thu bão tố một đời người
Bụi gian trần cay mắt bao giờ nguôi
Đêm buông xuống anh ngậm ngùi chết lặng.