VÔ THƯỜNG

Mỗi ngày mới thêm ngày yêu thương nữa Bao oán hờn chất chứa cứ bỏ buông Cho cuộc sống đẹp tươi lòng ước muốn Mỗi khắc an bình ưa chuộng hồn thơ Ai có biết tiếng gọi rất bất ngờ Như giấc mơ thoáng qua cảnh ta bà Rồi tất cả sẽ về với chính ta Lời nhắc nhở đó là vòng quy luật Ngẫm bể khổ lòng ta rất thiết thực Ước trao lời với mức sống an vui Nguyện thế nhân đừng ai vướng ngậm ngùi Sáu khắc an vui tâm niệm nhớ ghi Học Phật dạy giữ đức tính từ bi Bỏ ý nghĩ sân si điều chẳng tốt Sống an hòa tâm từ là điểm chốt Rồi mai mốt đây con cháu lưu truyền Học Bồ Tát hạnh đức đứng đầu tiên Ở cõi miền thì ai ai cũng thế Nhưng tâm hồn cũng cần luôn bảo vệ Một định tuệ trí giác con đường về.
Tác giả: NGOT PHANSố bài thơ: [76]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HẠNH PHÚC LÀ ĐÂY

Nhớ ngày ấy chúng mình hẹn hò nhau. Thấm thoát đã sáu mươi năm rồi đó. [Đọc thêm...]

HƯƠNG BƯỞI TÌNH YÊU

Thơ Đinh Kỳ Nam. Xuân về hương bưởi đâu đây. Muôn hoa đua nở, ong say, bướm vờn. Hoa cười, hạt nắng miên mơn. Sương mai ... [Đọc thêm...]

Ừ THÌ EM KHÔNG ĐẾN

cảm tác ca khúc Chuyện Hẹn Hò. Em cứ hẹn nhưng chưa bao giờ đến. Để đêm ngày tôi thiêu đốt vần thơ. Em bảo tôi hãy giữ ... [Đọc thêm...]

THÁNG TƯ BIÊN GIỚI

Ta ngược vùng cao vững vàng tay súng. Biên giới bây giờ chúm chím hoa sim. Biết đến bao giờ phố thị xa hoa. [Đọc thêm...]

LŨ HOẠN THƯ THỜI

Thật đắng lòng với một lũ Hoạn Thư. Chúng trơ trẽn chẳng từ một thủ đoạn. Khiến rùng rợn bao người xem chán ngán. Hành ... [Đọc thêm...]

CHỜ NGÀY RA HOA

Trời buồn trời đổ cơn mưa. Ta buồn quá muộn khách chưa chịu về. Chủ nhật người nghỉ hả hê. Còn ta rửa chén ê trề trong ... [Đọc thêm...]

HOA PHƯỢNG

Thơ Đặng Đình Hiển. Em chở mùa hè đi đâu. Tuổi thơ nhớ tiếng ve sầu ban trưa. Quen em hôm ấy trời mưa. Màu hoa phượng ... [Đọc thêm...]

KHI EM NÓI BUÔNG XUÔI

Anh không trách khi em nói buông xuôi. Tại tình yêu của mình mong manh quá. Anh và em vẫn là người xa lạ. Chưa gặp nhau ... [Đọc thêm...]