CANH GIÓ MỒ CÔI

Hổm rày bận tiếp nàng xuân Chiều nay chạnh thấy buâng khuâng nỗi niềm Xác hoa tàn rụi bên thềm Úa màu phai sắc nhìn thêm tủi hờn Xuân nào ta cũng cô đơn Thấy tàn hoa rụng chập chờn nhớ ai Những mong tháng rộng năm dài Nắng mưa vùi lấp mờ phai bóng chàng Xuân qua Hạ đến Thu tàn Đông về nối tiếp vẫn lang thang rầu Thương người không biết đễ đâu Để trong tim mãi chuốc sầu thêm thôi Ta ngồi ( Canh Gió Mồ Côi ) Để nhờ chở giúp cục mồi này đi Giữ chi nó cứ thầm thì Tiễn cho rảnh nợ kẻo mi ướt hoài
Tác giả: ĐẶNG THANH MAISố bài thơ: [27]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NẾU VẮNG EM

Chẳng thể viết thành thơ. Khi chiều nay chẳng gió. [Đọc thêm...]

SAO ANH LẠI GIẬN LÂU THẾ

Tg Cao Hoài Hương. Trích theo nhóm thơ De Nguyen. Bởi yêu em mới ghen nhiều. Sao anh chả hiểu? Giận nhiều vậy sao?. ... [Đọc thêm...]

CÓ MỘT NGƯỜI

Có một người chỉ để dấu đi thôi. Sâu vào tim không cho ai nhìn thấy. Dù lòng ta thương họ nhiều biết mấy. Có một người ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGHÈO

Hôm nay gió mát phải không em. Đạm bạc buổi trưa cho đỡ lòng. Tranh thủ chiều nay cho hết việc. Chờ ngày thu hoạch lúa ... [Đọc thêm...]

TÔN GIÁO

Phỏng theo bài viết trên Fb của Đức Bảo Phạm. Một lần trong cuộc hội thảo. Về Tôn giáo và Tự do. Giờ giải lao, một đại ... [Đọc thêm...]

ĐỢI AI VỀ

Đợi ai vềmắt mòn mỏi ngóng trông. Để cùng xây giấc mộng lòng trọn vẹn. Còn nhớ không những lời từng thề hẹn. Khi một ... [Đọc thêm...]

MONG CHỜ

Xuân sắp sang hoa mai vàng đã nở. Đông chưa tàn đào rực rỡ mà chi. Mình xa nhau đã mấy độ xuân thì. Mùa chia ly cứ trôi ... [Đọc thêm...]

TỪ CÁT BỤI

Từ cát bụi tôi vươn thành kiếp sống. Ghé trần gian để chiụ khổ chịu vui. [Đọc thêm...]