CHÉN RƯỢU GIAO MÙA
Lộc lư ngũ bộ - liên hoàn
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Trao lời ngọt mãi gửi về ai
Trào dâng lạc thú say hồn trải
Khởi hứng bừng mê nhiễm dạ cài
Cửa ngõ ta vào đâu có ngại
Cung đường bạn dẫn chẳng hề phai
Dường như đã quyện lòng ham mải
Để ngấm tình hâm lặng lẽ dài
Gieo vần muốn quyện dõi vời ai
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Vẫn đợi ta vào mê buổi ấy
Như nhòm kẻ đến gợi ngày mai
Mùi hương tuyệt cứ thêm ngần mãi
Nhụy cánh hường luôn bởi diễm lài
Có phải hoài mong hồn nhẫn lại
Cho tình thoáng đẹp chẳng hề phai
Lẳng lặng chờ nhau mấy quãng dài
Bao lần phải lạnh buốt bờ vai
Ly trà buổi ấy nồng thơm vại
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Ngọt đắng đang chờ cho những kẻ
Cay nhòe vẫn đợi để mình ai
Dòng sông gió lộng sương mù trải
Chẳng lẽ tình duyên muộn khó cài
Vương nhầm lỡ phận tủi hồn trai
Để những lời yêu bị hẫng dài
Dễ phải chờ mong hoài lạc bóng
Như còn đợi mỏi vẫn hòng ai
Mùi hương dạo ấy mê nồng cảnh
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Cứ để giao hòa vui được mãi
Cho tình đọng cuốn ủ ngày mai
Khắc khoải nhiều đêm nhiễu động hài
Cô phòng lạnh lẽo mảnh đời trai
Âu sầu muộn kiếp hồn loang trải
Lặng lẽ đau lòng trí thả cài
Kén nhả như còn duyên diễu nợ
Tơ giằng để dẫy ái lìa phai
Gieo lời hứa hẹn hay thì phải
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
101118 - Phạm Văn Sinh