CHỐN NGỦ BỒNG LAI GIỮ MỘNG TRẦN

Chốn ngủ bồng lai giữ mộng trần Cho phường mối mọt kiểu hoà thân Về sau ướp thịt hoài thiên cổ Bởi kiếp là ma vẫn đại thần Những tẩm lăng dài xơ núi bạc Khi hành sự rõ móc tiền dân Bào vô thánh địa chờ danh mãn Chốn ngủ bồng lai giữ mộng trần. THỜI VUA SỐNG LẠI Ở DƯƠNG TRẦN Thời vua sống lại ở dương trần Vẽ chuyện hoang đường tính lợi thân Cuộc sống niềm vui là vét của Dòng vương áo lụa hẳn xưng thần Như lời mạt sát tên điền chủ Trước cảnh tranh hùng kiểu quốc dân Nấm mộ vùi xương bằng ngọc phỉ Thời vua sống lại ở dương trần.
Tác giả: VINH NGUYEN DACSố bài thơ: [12]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHẲNG BAO GIỜ

Chẳng bao giờ ta đến được với nhau. Bởi chưa hiểu chưa gần nhau một phút. Dù khát khao. Dù đau buồn đôi chút. Đối với ... [Đọc thêm...]

EM HỜN GIẬN NGUYỆT

Thuận nghịch đọc. Em hờn giận nguyệt trải đầy sông. Mộng tỏa trời sao ước muốn lòng. Thềm gửi tóc vương còn nỗi nhớ. ... [Đọc thêm...]

BUÔN DƯA LÊ

Văn Hoài đích thị nhân tài. Thơ tình sướt mướt thơ hài cũng vui. Dưng mà mắc bệnhgiời.ơi. À quên ế vợ đó bà. Nghe đâu ... [Đọc thêm...]

BỨC HỌA KHÔNG MỰC

Tháng Ba về hương thơm từ lòng đất. Gió Nồm nam lay cánh Gạo rơi bay. Nắng ướp mật trải vàng say Hoa Lá. Đường quê ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG QUÊ

Nghe như tiếng thì thầm sóng lúa. Gọi đôi bờ trĩu hạt vàng bông. Nghe hơi thở trong lòng sông bên lở. Em ngắm nhìn ... [Đọc thêm...]

CÁNH ĐỒNG BÊN SÔNG

Hoa cải nở vàng khắp bên sông. Trải dài tít tắp khắp cánh đồng. Xanh mướt ngô non ven bờ bãi. Mấy cô thôn nữ, sóng hàng ... [Đọc thêm...]

NÚI CẤM

Núi CẤM nhưng mà vẫn được lên. Ta về lặng lẽmột mình ên. Trường Sơn cuối Rặng phân hai ngã,. Thất đỉnh đầu non ráp ... [Đọc thêm...]

BAN MAI ĐÃ NGỌT VỊ TÌNH

Ngàn hoa ấp ủ qua rồi. Nắng về treo áo bầu trời tháng hai. Thêu thùa nỗi nhớ khôn ngoai. Đam mê chiều tím cũng rình rập ... [Đọc thêm...]