ĐỢI CHỜ LÀ HẠNH PHÚC

XUÂN sắp đến ngàn hoa đua nở NAY chúng mình duyên nợ gởi trao ANH đây bầy tỏ dạt dào SẼ cùng đan bện xuyến xao cả đời TRỞ hành lý đầy vơi mộng ước VỀ quê nhà sẽ được hàn huyên CÙNG bên tựa bến với thuyền NÀNG thì vẫn đợi trinh nguyên một lòng KẾT nhau hẹn tình mong hợp ý NGHĨA tào khang hương vị trùng phùng PHU quân nguyện mãi thủy chung THÊ ngoan hiền dịu nhất vùng đảm đang MẶN môi bởi vì chàng hôn ấm NỒNG say rồi sâu đậm đê mê XUÂN NAY ANH SẼ TRỞ VỀ CÙNG NÀNG KẾT NGHĨA PHU THÊ MẶN NỒNG
Tác giả: MINH THANHSố bài thơ: [49]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

AI BUÔNG CÂU HÁT TRÔI SÔNG

Thơ Đặng Vương Hưng. Ai buông câu hát trôi sông. Vô tình lay lá ngô đồng lặng im. Người đi chấp chới cánh chim. Còn ... [Đọc thêm...]

NẾU MỘT NGÀY

Nếu một ngày em mệt mỏi thì sao. Em tự hỏi có chổ nào để tựa. Ai tự nguyện cho em làm chổ dựa. Và vỗ về đừng khóc nữa ... [Đọc thêm...]

MÙA XUÂN CỦA MẸ

Nắng xuân chạm ngõ. Hanh hao hanh hao. Em về gội, hong tóc với nắng gió. Heo mây lạnh, lay ngọn trúc đào. Tóc khô... ... [Đọc thêm...]

CÓ NHỮNG ĐIỀU

Có những điều sao chẳng thốt thành câu. Đành chôn kín tận sâu vào hơi thở. [Đọc thêm...]

ANH ƠI EM MƯỢN CÁI CHẦY

Khổ thân cái cối không chầy. Để đây cũng được mấy mươi năm rồi. Bố mẹ bảo cối là thôi. Sắm chầy mà giã đi thôi cối à. ... [Đọc thêm...]

XỨ NẪU QUÊ MÌNH

Xứ nẫu quê mình cũng lắm nhà thơ. Dòng sông Côn đôi bờ tình mãi nặng. Dân nẫu xứ mình đi lên từ khoai sắn. Mộc mạc ... [Đọc thêm...]

SÀI GÒN ĐÊM GIÁNG SINH

Giáng sinh Sài Gòn không có tuyết rơi. Đêm giáng sinh gió ngoài trời se lạnh. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 25122015. [Đọc thêm...]

PHÓNG TÁC NHÂN ĐỌC THƠ NHƯ HUỲNH

Xuống tóc dứt nợ hồng trần. Không màng danh lợi tiền tình nhẹ tênh. Nửa vành trăng khuyết chênh vênh,. Chuông chùa khắc ... [Đọc thêm...]