ĐỪNG BAO GIỜ

Đừng bao giờ gọi tên anh em nhé Lẽ thường tình thì anh đã hiểu ra Trong tình yêu trái đắng lòng vị tha Nhưng thật thà chắc gì em đã có. Chỉ vậy thôi bao người như vậy đó Có được rồi muốn có nữa nhiều hơn Cũng đôi lúc anh cũng biết giận hờn Đời bạc bẽo cô đơn nhiều hơn nữa. Bởi tình yêu cũng như bữa cơm thôi Đói thì ăn chứ xong rồi đá bát Trong mộng ảo chỉ bằng một cái tát Tỉnh đi thôi tình nhạt đó sẽ quên. Đừng bao giờ gọi tên anh em nhé Là người thừa Như kẻ dối mua vui Bao cay đắng trong đêm anh ngậm ngùi vùi kí ức đẩy lùi như giấc mơ. Trong bóng tối hay bước quán đèn mờ Thì anh cũng lờ đi như không biết Trái tim buồn xin gửi lại người giết Mối căm thù siết chặt trái tim non.
Tác giả: TRỊNH NGỌC TÙNGSố bài thơ: [60]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THƯƠNG LĂM BA ƠI

Bà ơi nắng cháy ngang trời. Mà sao bà vẫn nơi đây bán hàng. Sáng tác : 31 5 2018. [Đọc thêm...]

SẮC THÁI TÌNH YÊU

YÊU là chết trong lòng một ít. NHỚ là sầu xác thịt héo hon. THƯƠNG là lo cảnh cách non. MONG là muốn hai đầu gặp ... [Đọc thêm...]

RU TÌNH

Như cánh vạc chơi vơi chiều đông giá. Chênh chao mùa hoa lá úa vàng phai. Đêm buông mành lặng lẽ tiếng thở dài. Bên ... [Đọc thêm...]

TÌNH XUÂN

Mùa xuân ngần ấy thời gian. Câu thơ chẳng đủ gói ngàn đợi trông. Dẫu cho Anh viết nhiều dòng. Xuân về một thoáng mưa ... [Đọc thêm...]

KHAI BÚT ĐẦU XUÂN

Xuân trở lại trước thềm năm mới. Nâng nhẹ cành lộc gởi hồn Thơ. Giao thoa cảnh sắc duyên hờ. Chút tình Thi Nữ ươm mơ ... [Đọc thêm...]

BỎ LẠI MÙA XUÂN

Em đi bỏ lại dấu chân. Em đi bỏ lại mùa xuân đang về. Nguyễn Đình Huân. Việt Hồng, Ngày 03032016. [Đọc thêm...]

NGƯỜI LẠI ƠI

Người lạ ơi tự nhiên tôi buồn quá. Biết làm gì để xoa dịu được đây. Khi cô đơn vây quanh tôi từng phút. Người ... [Đọc thêm...]

CÔ LÁNG GIỀNG

Chòng chành chiếc lá vàng rơi. Chắc còn sót lại từ hồi cuối đông. Bên hiên cô bé má hồng. Môi đỏ da trắng mắt đong nắng ... [Đọc thêm...]