HẾT HỨNG YÊU
Lâu rồi cạn hứng chả buồn yêu
Tuổi tác giờ sang đoạn xế chiều
Bữa nọ soi gương... đầu rặt muối
Nay vừa đến tiệm tóc... thêm tiêu
Ngày xưa mấy cuộc e còn thiếu
Tháng hiện vài quai lại quá nhiều
Ngẫm tội thân mình sao sớm yểu
Canh trường khắc khoải nỗi cô liêu !
Chợp mắt vưa trưa vội ngã chiều
Chưa già lại chóng giã từ yêu
Khi đầy chạm đỉnh sao còn thiếu
Lúc cạn chào sân cũng đã nhiều
Đất vẫn tươi hồng vương sắc liễu
Cây thì bạc nhếch đẫm màu tiêu
Thôi đành vĩnh biệt niềm chăn chiếu
Cuộc sống bao trùm bóng tịch liêu.
Rõ thiệt thân già chả hứng yêu
Sầu coi lộc búp ngả sang chiều
Soi bồ chỉ thấy toàn khoai kiệu
Bỏ mão thêm buồn rặt muối tiêu
Thuở nọ mười em ngờ vẫn thiếu
Mà nay nửa cuộc đã hơi nhiều
Canh dài hận nỗi buồng tim yểu
Xả hết cơn buồn giữa tịch liêu.