HỒN THƠ

Triền thung nguyệt tỏ yêu đèn Qua làng vấp ngã em khen thiệt thà Thơ hiền từ trái tim ra Người ta ngây ngất nhưng mà lại thôi Nàng ơi hạ mấy mùa rồi Nai nhìn ngơ ngác thu trôi lá vàng Mai đào phơ phẩy xuân sang Cành đông lạnh buốt mơ màng tuyết sương Ngàn sao lấp lánh thiên đường Dõi xem chú Cuội dẫn nương Hằng về Suối vòng nhà gỗ vườn lê Bên thềm hoa nở bướm kề khẽ hôn. Lửa reo sưởi ấm tâm hồn. Nghe lòng thanh thản ấy xôn xao cười
Tác giả: VINH NGUYEN DACSố bài thơ: [12]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BÂNG KHUÂNG

câu khoán mượn. CHIỀU sương phủ giăng đầy nỗi nhớ. BUỒN hắt hiu đọng ở tim sầu. NHÌN về kỉ niệm lòng đau. ÁNG thơ tình ... [Đọc thêm...]

CÓ EM KỀ BÊN

Đời con đâu cô độc. Khi có em đồng hành. Cho dù bao sóng vỗ. Thuyền chẳng còn bếp bênh. Ai thương ai anh kệ. Luôn có em ... [Đọc thêm...]

HẠNH PHÚC

TgThuỵ Phương. “Khoán xuyên tâm“. GIỮ TRÒN ĐẠO LÝ TRAO NHAU. Tình một thuở GIỮ cho nguyên vẹn. Đời không TRÒN hổ thẹn ... [Đọc thêm...]

NGÀY MỚI

Như vườn hồng ngày nào bông cùng nở. Em bên anh Tình yêu thắm vô cùng. (Những bài thơ kỉ niệm). [Đọc thêm...]

TÔI MUỐN BÁN

Tôi đi tìm một nửa hồn trong mộng. Một nửa hồn say mộng giấc yêu thương. Một nửa kia còn lại chút vấn vương. Hồn ngây ... [Đọc thêm...]

BẠN VÀ TÔI

Tâm sự đôi bạn hiền. Bạn và tôi hai cuộc đời rất khác. Hai phương trời hai thế giới lạ nhau. Thế giới của tôi có muôn ... [Đọc thêm...]

NIỀM VUI

Chênh chao giữa hạ và xuân. Trong xanh mát mẻ bình minh rạng ngời. Niềm vui trong tiết thanh minh. Thôi nôi dấu mốc ... [Đọc thêm...]

CƠN MƯA CHIỀU

Chiều từng chiều mưa vẫn cứ rơi rơi. Mưa rả rích trút những lời than thở. Nắng đã không còn khi tình dang dở. Cơn mưa ... [Đọc thêm...]