HƯƠNG CỦA NGÀY XƯA
Hương của ngày xưa bay mất
Từ khi , ván đã đóng thuyền
Rõ như thanh thiên bạch nhật
Con người số kiếp nợ duyên
Hương của ngày xưa đứt quãng
Lối về tan tác cỏ khô
Bướm ong hết mùa ve vãn
Ngậm cay nuốt đắng mơ hồ
Hương của ngày xưa xa vắng
Tiếc công trang giấy học trò
Nét chữ in tròn thầm lặng
Giở ra muôn sự tò mò
Hương của ngày xưa phảng phất
Thất tình ôm mộng văn chương
Lá vàng cuối mùa nhan sắc
Rung rinh giạt bóng thiên đường
Hương của ngày xưa nuôi mộng
Khoan thai lên đỉnh tuyệt vời
Vực sâu úp mình in bóng
Cúi mình nhặt đống chơi vơi
Hương của ngày xưa chạy trốn
Rắc rối tay chân cẳng giò...
Đêm sâu thương bầy đom đóm
Lập lòe tối sáng so đo
Ân Thiên ( Bình Dương)