HƯƠNG QUÊ

XUÂN đủng đỉnh MỘC lan dịu ngát BUỒN đọng sầu MIÊN vạt gió xuân LƯU ly ĐỎ thắm tươi nhuần LUYẾN thương RỰC rỡ sắc Xuân vơi đầy THÁNG năm biếc TRỜI mây phượng đỏ BA đào giờ TRƯA tỏ hư hao HOA đau SẦU ứa lệ trào CAU trầu chẳng đượm ĐÂU trao duyên ngời RỤNG rơi hết TÍM vơi cõi mộng TRẮNG trong tìm BIẾC rỗng hồn thơ THỀM hoa ĐƯỜNG cũ ơ thờ NHÀ nàng ngõ vắng DỪA xơ xác buồn HƯƠNG ngâu ngọt NGÕ luôn nồng ấm ĐƯA mảnh tình QUÊ thẫm chốn xa XUÂN BUỒN LƯU LUYẾN THÁNG BA HOA CAU RỤNG TRẮNG THỀM NHÀ HƯƠNG ĐƯA MỘC MIÊN ĐỎ RỰC TRỜI TRƯA SẦU ĐÂU TÍM BIẾC ĐƯỜNG DỪA NGÕ QUÊ
Tác giả: DANGHATHISố bài thơ: [124]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI

Bốn bốn năm một chiều dài lịch sử. Đất nước tôi được Độc lập Hòa bình. Để bây giờ và mãi mãi phồn vinh. Bốn bốn năm ... [Đọc thêm...]

ANH BIẾT LÀM SAO

Này cô bé sao em còn đứng đó. Không đến đây để anh tỏ đôi điều. Đã từ lâu anh rất muốn nói yêu. Nhưng anh sợ em kêu kỳ ... [Đọc thêm...]

NỤ HÔN HÒA QUỆN

Thơ Thảo Thu Nguyệt. Em nhớ anh tình vương khắc khoải. Cứ đêm về tim nóng trào dâng. Một mình phòng vắng âm thầm. Gửi ... [Đọc thêm...]

XUÂN VẮNG ANH

Anh đã hứa bao lần nhưng chưa thấy. Xuân sắp về anh lại lỡ hẹn sao. Biết không anh trái tim em nghẹn ngào. Nỗi nhớ anh ... [Đọc thêm...]

SỐNG ẢO

Lắm chị thời nay thích đèo bồng. Thường làm yêu sách với đàn ông. Bỏ nhà tụ tập đi lêu lổng. Khoái chồng Hàn Quốc hoặc ... [Đọc thêm...]

ĐÊM CÔ LIÊU

Đôi hàng nước mắt vừa rơi. Nhớ anh khẽ gọi khản lời giọng khan. Đêm buông bóng tối phủ màn. Thạch sùng như muốn khóc ... [Đọc thêm...]

NGẮM TRĂNG ĐÊM ĐÔNG

Chớm đầu đông nhẹ cơn gió lạnh. Cả không gian vắng lặng không lời. Không mưa mây thoáng bầu trời. Gió lay nhè nhẹ hương ... [Đọc thêm...]

CHIA TAY HOÀNG HÔN

thơ thanh hoạnh. Em thương anh vượt muôn trùng vất vả. Lo.mưu sinh cho cả vợ con mình. Đời chấp nhận cũng có lúc nhục ... [Đọc thêm...]