LỜI CUỐI

Biết làm sao khi đã lỡ thương người Đã vẫn vương bởi đầu môi chót lưỡi Nhận lại gì... chân tình ư? Gian dối Đậm sâu rồi thêm buốt nhói con tim! Đến làm chi? Cho nhau cả yêu tin Mang hy vọng... lại lấy đi tất cả Câu yêu thương... sao giờ mong manh quá Em mãi là xa lạ phải không anh? Người dưng ơi! Sao anh nỡ đoạn đành Coi chân tình như trò đùa vậy hở Không trân trọng... đành thôi duyên mình lỡ Em không buồn... phận số phải đeo mang! Em từng mơ bên ai dệt mộng vàng Mái nhà xinh... chẳng cao sang nhung gấm Nhưng có lẽ thiên đường mong manh lắm Bởi tình anh cũng bạc trắng như vôi! Chuyện tình ta khép lại giấc mơ đời Em sẽ khóc lần này thôi anh nhé
Tác giả: THAO NGUYENSố bài thơ: [98]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LẤY KẺ ÁC NHÂN

Đàn ông là cái thứ gì. Sao mà tàn nhẫn thế kia vậy trời. Vợ mày cũng con người thôi. Cũng da cũng thịt xương chồi như ... [Đọc thêm...]

CHỜ GIỜG

Giờ G Quốc Hội Nước ta. Thông qua dự luật cho thuê đất mình. Cho thuê đất chín chín năm. Dự án đặc biệt ở nơi ba miền. ... [Đọc thêm...]

TRĂNG VÀNG ĐỎ XANH

Đêm buồn ngồi ngắm trăng thanh. Trăng đã chuyển mình hóa đỏ hồng tươi. Hằng đâu chẳng thấy tươi cười. Trăng kia huyết ... [Đọc thêm...]

TÌIH EM

Thơ TTâm221117. Yêu đi anh bao năm mình xa cách. Dù tình muộn em có trách gì đâu. Bỡi do đời đưa ta đến tình Ngâu. Em ... [Đọc thêm...]

HOÀI NIỆM

Thế rồi ngày ấy mình gặp nhau. Thương thương nhớ nhớ tự khi nào. Hỏi em em chỉ cười bẽn lẽn. Chẳng nhớ bắt đầu lúc ở ... [Đọc thêm...]

MÙA ĐIÊN TỬU HOA

NHỮNG CÁNH THƠ MẤT NGỦ III. Xuyên những màn sương sông gợn sóng. Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua song. Đồng hồ tích tắc đâu ... [Đọc thêm...]

NGÕ ÁI VƯỜN XUÂN

Vào cửa ái qua vườn ân dạo bước. Chẳng mấy người tránh được vị tình si. Chốn thiên thai nồng ấm độ xuân thì. Trong vũ ... [Đọc thêm...]

XÔN XAO BIỂN HÁT

Náo nức về thăm biển nắng vàng. Hàng dương gió lộng thổi mênh mang. Rì rào bể gọi trao niềm nhớ. Lặng lẽ bờ ru khúc dịu ... [Đọc thêm...]