MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ

Em ngược đường ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nỗi. Lãng du đi vô định cánh chim trời. Em ngược thời gian,em ngược không gian Ngược dòng bon chen cho tim về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh Mang bao điều em muốn nói cùng anh Chợt sững lại trước cây mùa trút lá Trái đất sẽ thế nào khi màu xanh không còn nữa Và sẽ thế nào khi trông anh không em ? Em trở về im lặng trong đêm Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ Phố buồn tênh, bờ vai hút gió Riêng chiều nay, em biết, một mình em..
Tác giả: THUY DUSố bài thơ: [14]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐI TỚI MÙA XUÂN

Ta đi mãi chân trời chưa hửng nắng. Mỏi bước chân vẫn gắng dặm đường dài. Đâu mùa xuân tươi thắm những nhành mai ?. Sa ... [Đọc thêm...]

GIỌT NẮNG ĐI HOANG

Đêm qua giọt nắng đi hoang. Tìm về cõi nhớ hoang tàn mùa đông. Từ ngày người vội theo chồng. Nắng thôi ngơ ngẩn bên ... [Đọc thêm...]

CÀ VÀ PHÊ

Thơ vui thứ bảy. Đàn ông như chất cà phê. Hương thơm quyến rũ làm mê đàn bà. Đàn ông thì rất thích CÀ. CÀ sao đúng chỗ ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI BẠN NGOAN

Có tiếng ti ri ti ri. Trong lùm lá thẩm xanh rì nhấp nhay...Thì ra là tiếng chim ngày. Mãi mê bắt bọ bám đầy trên cây. ... [Đọc thêm...]

THÁNG TƯ

Lão trời rụi mắt đàng đông. Nàng mây hớ hểnh yếm hồng lẳng lơ. Mụ gió phe phẩy hững hờ. Ả sương cởi nút khăn tơ gợi ... [Đọc thêm...]

CÒN ĐÂU KHÚC CUỐI

Xưa lạc lối biển mênh mang sóng vỗ. Cuộc Tình Buồn thăm thẳm sóng Khơi Xa. Khi trở về với tiếng sóng ngân nga. Bóng bất ... [Đọc thêm...]

HẬN THẰNG ĂN TRỘM XOÀI

Thơ Nguyễn Đức Thuận. Ba năm cây mít đóng đài. Cây cam có trái, cây xoài trổ bông. Các bác thấy bực mình ... [Đọc thêm...]

NÉT ĐẸP CHÂN QUÊ

bài Lê Văn Đệ ảnh mạnh. Nhiều người bảo. Ngắm Thôn Nữ đẹp viết lắm thơ hay. Có lẽ đúng Bởi đắm say mơ mộng. Ai cũng kén ... [Đọc thêm...]