MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG

Thơ:Hồn Thơ Phạm Tuyến Quê hương ngát lúa vàng phơi Đồng ruộng sắc ngời sương tỏa sáo ngân. Sóng trào biển hát gió dần Thôn nữ nghiêng vành nón lá xa xa. Cánh cò thấp thoáng la đà Ải bắc chiều tà non thẳm dặm khơi. Chiều buông loáng thoáng sương rơi Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ nhẹ soi. Mưa ngàn tám nẻo loi ngoi Ngang dọc núi đồi gió thổi bốn phương. Gieo hoa gót ngọc tỏa hương Thất thểu tìm đường Bướm lả Ong cơi. Dạt dào, ông Tạo tuyệt vời Trùng điệp nắng ngời mây duềnh núi non. Quê hương mãi mãi tình son Phiêu bạt mỏi mòn..bến đậu là đây. Quê hương muôn thưở sum vầy Biển lúa tràn đầy..đâu trời đẹp hơn? Cánh cò bay lả rập rờn Chúng ta là một..dỗi hờn bỏ qua.
Tác giả: TUYEN PHẠM VANSố bài thơ: [175]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GỌI NGƯỜI

Nắng chiều nghiêng ngả về đâu. Nhuộm hoàng hôn chín một màu tóc tang. Em còn tóc búi lênh lang. Gọi tên người giữa muôn ... [Đọc thêm...]

BÓNG NẮNG QUA THỀM

Trải dài con nắng hắt hiu. Áo em trắng...giữa mắt chiều thiên thanh. Chờ cho giọt nắng xuyên cành. Thoáng qua bậu cửa ... [Đọc thêm...]

LỠ DUYÊN

Thôi em nhétừ đây xin vĩnh biệt. Lỡ duyên rồitha thiết chẳng còn chi. [Đọc thêm...]

HƯƠNG HOA BƯỞI

Bịu rịu gì Sao chẳng rời đi. Tháng Hai ơi tháng Ba về trước ngõ. Ngỡ người trở lại, trong tay chùm hoa Bưởi. ( Ảnh chụp ... [Đọc thêm...]

ĐỢI CHỜ

Chàng đi chiến trận nàng mong. Ẵm Non nỗi nhớ chờ chồng bạc mây. Bồng con vời vợi lắt lay. Dõi theo đường ngựa khéo ... [Đọc thêm...]

BIỂN TÌNH

Đã lâu rồi biển vắng chân em. Sóng cũng buồn khi thủy triều lên. Hàng phi lao ven bờ cát trắng. Vẫn thì thầm nhắc mãi ... [Đọc thêm...]

CỨU CHA

Hài vui ngày chủ nhật. Alo Cũng tại trận đấu đêm qua. Bố cháu đã bị mẹ la, ra đòn. Ông bà ơi hãy thương con. Đến ngay ... [Đọc thêm...]

DÁNG MƠ

Nàng ngồi xõa tóc mượt như nhung. Lụa tơ trắng tươi vẽ thẹn thùng. Sáng da hương phất trong lòng. Vắng em bỏ ngỏ đã ... [Đọc thêm...]