NGƯỜI ĐỪNG NÍU LẠI TÌNH PHAI
Đừng dối lòng vùi lấp mọi niềm đau
Để ký ức tự phai màu nhung nhớ
Không muốn níu chút duyên khờ dang dở
Sao đêm về còn trăn trở canh thâu
Về chốn nao giữa thế giới muôn mầu
Ai nào biết đời bể dâu tội lỗi
Người cứ đến rồi lại đi vàng vội
Cho bẽ bàng giăng ngập lối chiều nay
Xin đừng khơi trong tiềm thức những ngày
Ân ái cũ tựa men cay mặn đắng
Gom chua chát trả cho đời.. phẳng lặng
Để ngày mai ngàn hoa nắng tươi hồng
Cuộc tình buồn.. giờ đã hoá hư không
Duyên chẳng nợ.. trách tơ hồng chi nữa.
Kt 1911 Lê Ngọc
Ps Viết cho người bạn cũ.