NGUYÊN CHIỀU

Nguyên chiều ước sửng cơn mưa Ta về không kiệp ngày xưa mất rồi Đò đưa con nước vèo trôi Bên bồi- bên lở -một thời xa nhau Chiếc lá xưa đã nát nhàu Biết bao giờ lá lại màu xanh non Ấu thơ trở giấc chập chờn Lối về cổ tích mỗi mòn cơn mê Nguyên chiều lạc lối con đê Tìm đâu sắt cỏ bùa mơ ngày nào Chùm hoa dại tím nôn nao Ta cho em để vành vào mộng mơ Bây giờ xa bên xa bờ Tháng năm khuất nẻo vời xa tuổi đời Nguyên chiều ta nhặt mưa rơi Ta về lối củ cô đơn lạnh lùng
Tác giả: LÊ VĂN MỪNGSố bài thơ: [11]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH THƠ

Em là cô gái thị thành. Theo cha rời bỏ thị thành về quê. Lạ người lạ chỗ đi về. Thấy ai cũng lạ khó bề làm sao. Nhà ... [Đọc thêm...]

MÙA THU

Em chợt ước mùa thu xin ở lại. Chiếc lá vàng thôi ngưng rụng hoàng hôn. Em chợt ước mùa thu vừa bắt đầu. Để kỉ niệm ... [Đọc thêm...]

TƯƠNG TƯ

Chiều về ở phố ngàn hoa. Nhớ cô em gái lệ nhòa trong tôi. Ru hồn xúc cảm sánh đôi hôm nào. Nụ cười ánh mắt nhỏ trao. ... [Đọc thêm...]

TIỆC XUÂN

Thi nhân thi hữu đây rồi. Đầu giêng thư thả lại ngồi tiệc xuân. Thưởng trà, đàm đạo thơ văn. Ngâm thơ, bình phú, vui ... [Đọc thêm...]

QUÂN TỬ RỜI THU

Tg Lạc Thiên Long. Thôi thì....Thu rủ em sang. Tặng em Cúc thắm... nhuộm vàng... ánh dương. Tình ta... ngã rẽ..ai ... [Đọc thêm...]

DANG DỠ

Nếu biết yêu nhau là tình dang dỡ. Thì từ đầu hai đứa đừng hứa trao. Để mênh man nghe hoang hoãi trong lòng. Nếu biết ... [Đọc thêm...]

CHIỀU NHỚ

Chiều này phố núi đầy sương. Dã quỳ triền dốc có vàng không anh. Ỏ đây gió bấc tròng trành. Mưa rơi gió lạnh ngoài mành ... [Đọc thêm...]

TỪ KHI NÀNG LẤY CHỒNG XA

Từ khi nàng lấy chồng xa. Hình như ngày bỗng dài ra mấy lần. Sáng không nghe tiếng bước chân. Chiều về lẻ bóng khuyết ... [Đọc thêm...]