QUA CÁI THỜI NHỎ DẠI HỒN NHIÊN

Qua cái thời trong trắng hồn nhiên Tuổi thơ nhỏ dịu hiền yêu lắm Giờ ngồi nghĩ nó xa ngàn dặm Ước trở về đằm thắm ngày xưa Hàng cây xanh ngát thoảng bóng dừa Chiều hưởng gió đong đưa thong thả Cảnh biệt xứ mỗi phương đôi ngã Khoảng cách nghìn tầng đá núi sông Vừa lớn lên sắc níu tình nồng Vun vén khẽ để không bị vấp Đường muôn nẻo chông chênh tấp nập Đua tranh dành giai cấp tiến lui Nếm đắng cay lẫn cả ngọt bùi Khi công việc chuyện xui ập tới Thời cơ đến vẫn luôn chờ đợi Luôn biết rằng đổi mới bản thân Thói tật hư nên tránh đừng gần Đời tạo bởi phước ân Cha Mẹ Âm thầm đứng sau lưng mở vẽ Động viên từng lối rẽ bước chân.
Tác giả: HOA NẮNGSố bài thơ: [117]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÀY EM BỖNG LỚN

Lớn lên rồi ta thích làm trẻ con. Để mãi mãi dỗi hờn đòi quà bánh. Để khóc nhòe giọt lệ còn sóng sánh. Em một thời sang ... [Đọc thêm...]

CHỒNG ƠI EM NHỚ

Em đây da phấn mặt hồng. Ngày ngày lên núi ngóng chồng miền xa. [Đọc thêm...]

THÊNH THANG

Anh vẫn thế cứ một mình như thế. Đời độc thân chẳng tệ lắm đâu em. Dù mùa đông cơn bấc lạnh qua rèm. Kể từ ngày giọt ... [Đọc thêm...]

VALENTIE NHỚ

Hôm nay ngày lễ tình yêu. Hoa hồng tặng bạn nàng kiều của tôi. Nhớ ngày ta mới quen thôi. Em chờ anh buổi đạn rơi bom ... [Đọc thêm...]

CHÈO TRÔI MỘT CÕI

Như xa rồi điểm hẹn mãi mênh mông. Để con sóng trôi bềnh bồng phiêu dạt. Nhiều ngả rẽ giữa vô chừng khao khát. Chốn kim ... [Đọc thêm...]

CÒN HOÀI THƯƠNG NHỚ

Thơ Nguyễn Kiên Trung. Cuộc tình nào cũng vẫn là thương nhớ. [Đọc thêm...]

HÃY NGỦ ĐI EM

Tác giả HÀN PHI NHẠN. Khuya lắm rồi em hãy ngủ đi em. Sương xuống lạnh - ngoài kia đêm nhuốm lạnh. Em buông chi vào ... [Đọc thêm...]

ĐÔI LỜIMONG NGƯỜI HIỂU

Tôi chấp nhận dù em người đã cũ. Tôi biết lòng em nhận đủ đau thương. Hoa héo tàn người cũng nhạt sắc hương. Mà thiên ... [Đọc thêm...]