DÒNG ĐỜI LẠC LÕNG

Nắng mưa là chuyện của trời. Hết tiền là chuyện của tôi với chồng. Cửa nhà bê trễ bỏ không. Con thời đau ốm chẳng đồng ... [Đọc thêm...]

MỘT ĐỜI VẮNG NHAU

Hồn anh lạc cõi xa xăm. Còn đây thân xác bạc nằm mồ hoang. Khi trời đổ bóng chiều sang. Một màu cỏ úa quyện nhang khói ... [Đọc thêm...]

AI DÁM BỐC EM NÈO

Dù em mũm mĩm phì nhiêu. Thì đường ăn uống như miêu thui mà. Nên anh cứ việc qua nhà. Lậy xin cha mẹ gọi là hỏi thê. ... [Đọc thêm...]

MẤY MÙA RƯƠI

Buồn buồn ngồi viết câu thơ. Gọi là tâm sự lúc chờ người yêu. Xưa em kế nghiệp buôn Điều. Nên chưng tí của để chiêu mộ ... [Đọc thêm...]

CHỚ NHA

Râu ba sợi tóc vài ngoe. Mà anh dám xịa dám loè là thao. Tuổi xuân đã hẳn hơn nào. Chưa chi vỗ ngực trước đào trước mơ. ... [Đọc thêm...]

PHÚC BẤT TRÙNG LAI

Ngày qua ngày vẫn từng ấy thời gian. Sáng đến cơ quan chiều vội vàng cơm nước. Chút riêng tư trong tâm hồn có được. Tối ... [Đọc thêm...]

TRĂNG THỀ

Trăng cô quạnh tình sầu lẻ bóng. Giữa cuộc đời đẫm mộng bi ai. Gót hồng sương gió dầm gai. Đơn côi én nhạn hồn mai úa ... [Đọc thêm...]

LUẬT YÊU

Qua sông thì phải luỵ đò. Yêu em anh phải cống bò nạp trâu. Tráp tiền đi với trầu cau. Vàng khong nhẫn đá ngọc châu to ... [Đọc thêm...]

QUẠNH QUẼ

Trong khoảnh khắc tim đà vụn vỡ. Mộng chung đường đến dở dang thôi. Khi thuyền rẽ sóng vào khơi. Là mang đi hết những ... [Đọc thêm...]

TIẾNG ĐỜI

GIÓ khóc thương chuyện tình hoa cỏ dại. ĐƯA tiễn nàng giữa ngang trái phận duyên. CÂY úa sầu tiếc mệnh đẫm truân ... [Đọc thêm...]

ÁC MỘNG ĐẸP

Đêm qua mơ gặp anh tài. Cưỡi trâu đến ngõ hỏi ai kén chồng. Anh về đắp nửa con sông. Bắc cầu để rước gót hồng em qua. ... [Đọc thêm...]

NỖI KHỔ KÊU AI

Biển dậy sóng bởi cơn bão lớn. Mặt trùng dương trỗi gợn niềm đau. Xa xa tiếng khóc u sầu. Miềm Trung thống khổ đẫm mầu ... [Đọc thêm...]