GÃ KHỜ TÌNH SI

Ngọn gió nào đã đưa em đến. Để chiều xưa anh mến rồi yêu. Tóc em bay lõa xỏa giữa chiều. Rồi từ đó lòng anh thơ thẩn. ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG BUỒN CHI EM

Thơ Phạm Nhật. Đừng buồn chi khi thuyền rời bến đỗ. Hai đứa mình mang số khổ từ lâu. Ta yêu nhau nào có được gì đâu. ... [Đọc thêm...]

LÀM THI SĨ

Nếu mai đây ta làm thi sĩ. Đời gọi ta từ đó nhà thơ. Thơ ta viết là trăng với mộng. Là lòng đau nhân thế thét gào. Là ... [Đọc thêm...]

MƠ GIẤC MỘNG VÀNG

Thơ Phạm Nhật. Đêm qua mơ giấc mộng vàng. Gặp được cô nàng áo đỏ quá xinh. Môi son mắt liếc đưa tình. Ái chà..chắc ... [Đọc thêm...]

TRẮNG ĐÊM NHỚ EM

Thơ Pham Nhật. Thức trắng đêm này tôi nhớ em. Sương đêm buốt lạnh rớt ngoài thềm. Không biết giờ nầy em có nhớ. Ngày ... [Đọc thêm...]

XIN ĐỪNG TIẾC NUỐI

Thơ Phạm Nhật. Tiếc nuối gì khi tình đã chết. Mối tình sầu chẳng dệt thành thơ. Hãy xem như một giấc mơ. Tình ly tan ... [Đọc thêm...]

TÌNH ẢO CHỜ MONG

Trời phú cho em có nét Kiều. Chưa hề gặp gỡ sao mộng liêu. Cứ đến chiều chiều nhiều mong nhớ. Bình Dương người đẹp dáng ... [Đọc thêm...]

NỔI NHỚ NGƯỜI DƯNG

Tôi gặp em giữa chiều phố thị. Nhìn em hiền bình dị đáng yêu. Không kiêu sa nhưng cũng yêu kiều. Nhưng với tôi thì em ... [Đọc thêm...]

KHI TINH ĐÃ CHẾT

Rồi cứ thế mình chẳng gần nhau nữa. Trong tim anh đâu còn chứa tình em. Anh như làn gió ngoài thềm. Thoảng qua để lại ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH KHÔNG TÊN

Tôi với nàng chưa quen biết về nhau. Kẻ trước người sau lối đi về nhà. Tôi hỏi người ta về bóng dáng hoa. Nhìn em thật ... [Đọc thêm...]

BẠC PHẬN ĐỜI EM

Thơ Phạm Nhật. Anh thề anh chẳng yêu ai. Ngoài em ngày ấy sao phai mất rồi. Bây giờ anh lại đẹp đôi. Cũng duyên cũng ... [Đọc thêm...]

CHUNG MỘT DÒNG SÔNG

Thơ Pham Nhật. Anh sông Tiền còn em nơi sông Hậu. Nên chúng mình mới hiểu thấu lòng nhau. Hai đứa mình từ miệt vườn xa ... [Đọc thêm...]

YÊU CHỈ MÌNH EM

Thơ Phạm Nhật. Em đi rồi hồn tôi buồn hóa đá. Từ cái ngày em xuất giá sang sông. Bỏ lai anh tim hồng giờ băng lạnh. ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH NGƯỜI LÍNH

Thơ Phạm Nhật. Tôi kể cho bạn nghe. Chuyện tình yêu người lính. Anh ấy bạn tôi đây. Một tình yêu thật buồn. Vào lúc ... [Đọc thêm...]

TÌNH CHẾT THEO ĐÔNG

Thơ Phạm Nhật. Đông nầy là đã hai đông. Hai đông em đã sang sông lấy chồng. Hai mùa đông lạnh ta trông. Từng đêm ta ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI YÊU NGOẠI Ô

Thơ Phạm Nhật. Nơi vùng ngoại ô tôi có người yêu nhỏ. Nàng trông dáng nhỏ như hoa cỏ xinh xinh. Bao tháng năm qua ... [Đọc thêm...]

TÌNH ĐÃ SANG TRANG

Thơ Phạm Nhật. Thế là tình đã sang trang. Thay lòng đổi dạ lệ tràn bờ mi. Em đi chẳng nhớ thương gì. Vu quy người bước ... [Đọc thêm...]

CHIỀU BUỒN PHỐ THỊ

Thơ Phạm Nhật. Chiều nay phố thị u buồn. Mình ta lẻ bóng lệ tuôn ngấn dài. Tình xưa đâu dễ nào phai. Bao năm hình bóng ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG TRẦN BỂ KHỔ

Đường trần gian bể khổ thương đau. Ngươi đã qua xin hỏi người rằng. Sao cuộc đời nhiều người may mắn. Cõi nhân gian sao ... [Đọc thêm...]

CÁT BỤI PHÙ DU

Đời là phù du. Ta sống hôm nay mai biết có còn được sống. Người ơi người..thôi ganh ghét nhau chi. Rời cõi trần ta ... [Đọc thêm...]