Thơ Của Tác Giả: phamvannhut
Thơ Phạm Nhật. Hỡi cô áo đỏ kia ơi. Người đâu duyên dáng xinh tươi thế này. Nhìn cô mấy nữa hôm rày. Gặp nhau đã thấy ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Sao anh không về ghé lại Tiền Giang. Nghe sóng sông Tiền miên man câu hát. Gái miệt vườn dể thương mà ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Anh đi rồi hồn em giờ hoang dại. Nhớ thương nhiều ngấn lệ cả trái tim. Đâu còn mơ đời em toàn màu tím. ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Nếu như ngày đó mình đừng quen nhau. Thì giờ đâu có nghịch cảnh thương đau. Để cho tình sớm phai màu. ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Xin đừng nói yêu tôi. Xin đừng nói yêu tôi. Khi lòng tôi đã chết. Người ra đi chẳng để lai duyên thừa. ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Nắng ngủ quên rồi em biết không. Hoa không muốn nở với mùa đông. Sáng nay đông đến lòng se lạnh. Chỉ ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Ngõ vào nhà em giăng giăng màu hoa tím. Vách lá đơn xơ bao người lại muốn tìm. Đến gặp được em nơi căn ... [Đọc thêm...]
Thơ Pham Nhật. Em ra đi ra đi khi thu tàn. Bỏ ta lạnh buốt khi mùa đông sang. Tình ta em để dở dang. Ta muốn giữ ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Đã yêu rồi sao anh chẳng nói. Nay xa rồi đừng hỏi tại sao. Phải chi ngày đó ngọt ngào. Để bây giờ mất ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Con đi xa xứ nghẹn ngào. Nhớ sông đất Mẹ chảy vào tim con. Tháng năm rong ruổi héo hon. Thu Bồn ơi mãi ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Xin trả cho người ngày xưa thơ mộng đó. Trả hết nụ cười lời nói ngõ yêu thương. Trả hết tình em mỗi đứa ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Trả lại cho em chuyện hai chúng mình. Còn gì đâu nữa mà nhớ duyên xinh. Người xưa giờ đã phụ tình. Em ... [Đọc thêm...]
Thơ Pham Nhật. Còn chi nữa em ơi còn chi nữa. Duyên chúng mình một lần nữa sang trang. Thôi là hết tình ta đã phủ ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Ngày mai em lấy chồng. Anh có buồn không anh..?. Khi em đi xa rồi. Đường xưa chắc vắng bóng. Thiếu dáng ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhât. Năm năm cách biệt bây giờ gặp nhau. Để anh ngỡ ngàng mà lòng thêm đau. Gằp nhau em bước qua mau. Em ơi ... [Đọc thêm...]
Thơ Phạm Nhật. Ai như cô Thắm về quê. Nhìn cô là thấy đã mê mất rồi. Phải chăng nàng Thắm của tôi. Ba năm không gặp ... [Đọc thêm...]