TRÁCH SAO CHO ĐÀNH

Thật thà nói một câu thương nhớ Mà thấy lòng trăn trở khôn nguôi Có người đang nhắc tên tôi.. Trách than Nguyệt Lão tơ trời chẳng se. Gì mà phải dặt dè cảm xúc..? Đâu phải đời mọi lúc đều vui..! Yêu nhau thì nói ra thôi Còn khi duyên lỡ trách trời được chi..? Không yêu nữa ấy thì cũng thế.. Hết thương rồi chớ để dây dưa. Giận người..?? Ta lại xin thưa: Sao đành trách móc tình vừa chớm trao..? Cho nhau chút ngọt ngào sót lại.. Đành giấu vào tê tái giọt châu. “Thật mà có trách gì đâu.. Yêu còn không hết giận sao cho đành..!”
Tác giả: NGỌC VIRÚTSố bài thơ: [21]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NÓI VỚI ANH

Dấu yêu ơi Em thấy nhớ anh nhiều. Hoàng hôn buông từng chiều mình cùng ngắm. Anh có hiểu bao ngày em gửi gắm. Chờ xuân ... [Đọc thêm...]

MINH NGUYỆT DẠ KHÚC

Buông nhẹ vầng trăng sáng. Lung linh dáng trời mơ. Sóng vỗ bờ miền nhớ. Nghiêng lòng đêm chờ đợi. Nghe chơi vơi mộng ... [Đọc thêm...]

CÔ LÁNG GIỀNG

Chòng chành chiếc lá vàng rơi. Chắc còn sót lại từ hồi cuối đông. Bên hiên cô bé má hồng. Môi đỏ da trắng mắt đong nắng ... [Đọc thêm...]

THÁNG MƯỜI HAI

Lặng lẽ một mình em đón tháng mười hai. Cái rét cắt da làm trai lì cảm xúc. Hàng sữa ven đường dường như đang ngủ gục. ... [Đọc thêm...]

NƯỚC CHẢY ĐÁ MÒN

Sắc như dao mềm như mây. Lung linh lồng bóng ngàn cây ven bờ. Đêm thu ôm bóng trăng mơ. Si tình hàn sĩ họa thơ họa ... [Đọc thêm...]

CÒN LẠI GÌ

Một chiến trường ngổn ngang ngày nghỉ lễ. Có khiếp không Khi con người đã để. [Đọc thêm...]

Thơ Cánh Vạc Tím TLP Loan

Thời đại bây giờ điên đảo phải không em. Khi con mắng cha đánh mẹ chẳng thương tiếc. Cô giáo buộc phải quỳ trong thua ... [Đọc thêm...]

VÃN CẢNH HỌA THI

Ngắm cảnh mây bay giữa đại ngàn. Cội Song Thọ che ngăn sợi nắng. Chút hồn thơ đối họa ân. Ngẫm trời mây nước sông ngân ... [Đọc thêm...]