TRĂNG BUỒN CÔ LIÊU

Hỏi đâu có ánh trăng ngà Điều chi để phải gọi là tương tư Yêu ai ta trót mệt nhừ Tại ta không sức, hay hư dáng nàng Tình thua... vật chất bạc vàng Ta thua công tử tay dang gối mềm Tánh người thích gấm, lụa êm Ta thời gối mỏng nên đêm một mình Trăng rằm sáng lạ lung linh Rượu nồng ta cạn một mình cùng trăng Nghèo, sang mãi mãi chẳng bằng Tình ta cũng chỉ nhọc nhằn mà thôi. Nguyễn Thiên Mịnh
Tác giả: NGUYỄN MINH THIỆNSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRỞ GIẤC VÀO THU

Thơ Alice Vy Thảo. Thoảng chớm hơi Thu giữa đất trời. Hàng cây gầy giuộc buồn trơ nhánh. Lá dưới gốc cây thương số ... [Đọc thêm...]

CA DAO KHOÁN THỦ

BẦU xanh nấu với râu tôm. ƠI người em gái đến chôm ảnh nào. THƯƠNG nhau xin hãy đi vào. LẤY cho một bát tôm xào khế ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG ANH CHIÊN SI

Đêm đông gió rét xé trời. Thương anh chiến sĩ gác ngoài biên cương. Bao năm gian khổ chiến trường. Bây giờ ... [Đọc thêm...]

TÌNH CHA

Con cảm nhận một ngày đẹp lạ. Ngày của cha khắp cả trần gian. Giữa mùa hè nắng ngập tràn. Hương sen thơm ngát tỏa lan ... [Đọc thêm...]

ĐÓN THẰNG TƯ

Có một ngày trời sài gòn đầy nắng. Xe hú còi má bảo đón thằng Tư. Đường Nguyễn Kim em ra ngõ đứng chờ. Bữa cơm chiều ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG BÀ LẮM BỞI LÀ VỢ LÍNH

Tg Nguyễn Thị Tính. Bà ơi hãy ráng ăn nha. Nuốt vào là thấy khỏe ra thôi mà. Thương bà bao tháng ngày qua. Phải nằm ... [Đọc thêm...]

THƠ TẶNG VỢ

Vợ tôi tạng người hơi gầy. Dáng đi uyển chuyển tóc mây bồng bềnh. Tuổi mới hơn sáu chục xuân. Nước da trắng mịn nụ xuân ... [Đọc thêm...]

NGƯƠI Ơ LAI

Anh nằm lại nơi rừng sâu núi thăm. Tôi trở về khi kết cuộc chiến tranh. Sông MêKông chia đôi bờ thương nhớ. ... [Đọc thêm...]