TRĂNG TREO ĐỈNH NÚI
Sơn nữ đêm khuya rũ mộng đèo
giục lòng hái trộm mảnh trăng treo
Sương ôm chùm lá hương rừng nổi
Vàng vuốt cành cây gío núi trèo.
Người đã quên rồi say tĩnh ngủ
Ta còn thổn thức dõi hoài theo
Hoang sơ gọi dấu buồn man mác
Rặng đá âm thầm cản suối reo!
NÂNG NIU Bài họa Thư Hoàng
Bơ vơ trăng thả giữa lưng đèo
Lắt lẻo xem dường hoa trắng treo
Hàn khí trên lưng sương giá cõng
Đan tâm giữa dạ khách thơ trèo
Hái niềm mơ mộng tay cùng với
Dệt chữ tâm đầu mắt ngước theo
Vầng ngọc mênh mông giây phút tỏa
Sáng bừng đêm tối mộng ùa reo
RỪNG NÚI ĐÊM VỀ Bài họa Đức Tường
Dáng Liễu xuân mơ ngủ giữa đèo
Nguyệt Thiềm dạo cảnh ánh Vàng treo
Triền non đá đứng ôm cây cõng
Dưới thác nước chao sóng lượn trèo
Lan đỏ ưỡn tình ru níu với
Lộc Vừng thả mộng dõi hồn theo
Đầu nguồn khe núi sương lam tỏa
Lá đậu trên cành cũng múa reo