TỰ TÌNH

Xin đừng gọi tôi là thi sĩ Tôi chỉ viết những điều từ trong suy nghĩ và một phần ích kỷ , Trong cuộc đời bình dị của riêng tôi. Có đoạn lắng sâu ,có chỗ bồi hồi Như nhịp sống muôn đời vẫn thế. Có lúc miên man vô hồi kể lể, Lúc lặng thầm hoang phế con tim. Lúc như lang thang lặng lẽ đi tìm, Nơi dĩ vãng có nửa hồn ta tan vỡ. Khoắc khoải ,đăm chiêu trước từng món nợ, Mà một phần đời đã lỡ mượn vay. Bối rối từng đêm biết tính sao đây? Ta chẳng muốn kéo dài thêm mộng mị. Càng không muốn cái miệng đời dị nghị, Nên ước mong cũng giản dị mà thôi ! Biết làm sao nghịch cảnh cứ pha phôi, Đành chôn kín trong vần thơ lặng lẽ (ảnh nền Google)
Tác giả: KHLA PHNUM CHANHSố bài thơ: [16]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MUỘN MÀNG

Tơ trời buông mắc vấn vương. Để cho anh được một đường găp em. Tơ hồng cũng khéo rối ren. Đem đa đoan buộc phận em lỡ ... [Đọc thêm...]

XƯỚNG DANH THU

Bưởi quý ai qua cũng nghé trông. Bao chàng ước lấy nối dòng tông. Hai vai phận đó còn dang dở. Một gánh tình đây vẫn ... [Đọc thêm...]

HOA VÀ QUÊ HƯƠNG

Tôi bên này Xóm Lỡ dưới ngã ba. Thảm xanh kia vườn Nội đất quê nhà. Tôi lớn lên, sanh ra từ nơi đó. Miền ... [Đọc thêm...]

CHỐI HẢ

Dám chối ànhanh tayanh đừng thoát. Ngày hôm qua anh dảo bước bên ai. Miệng huyên thuyên lại còn nắm tay zai. Làm vệ ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU TRI KỶ

Đường thênh thang nắng vẫn dành cho anh. Những năm tháng đẹp an lành. Vẫn ngan ngát thắm thông hanh sánh cùng. Phía ... [Đọc thêm...]

MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG

Tháng sáu về Mẹ ơi có say không. Con cá sặt trên đồng chương bụng nổi. Con Cua vẫn mắt xoe tròn chiều tối. Cánh Vạc nào ... [Đọc thêm...]

NGHIỆP LỠ NỬA ĐƯỜNG

Thơ Hồn Thơ Cửu Long. Mang mang chuông đổ trên đồi. Nhìn dòng sông nước chảy xuôi. Vết hằn năm tháng còn mang. Neo ... [Đọc thêm...]

DÒNG LỆ RƠI

Giờ chỉ nằm thở hắt ra. Ruột như buộc thắt mắt nhòa lệ rơi. Sắp sửa về với đất trời. Lấy nhau mà chẳng có nhà. Lụp xụp ... [Đọc thêm...]