ĐAU XOT QUA

Ngày em đi mới tròn mười tám. Anh độ hai mươi trẻ nhất làng. Chào mẹ con đi Đài Loan. Ruộng đồng bỏ lại cho đàn em thơ. Mùa Đông nơi xứ người lạnh lắm. Bếp than hồng sưởi ấm cùng nhau. Ai ngờ lại thành niềm đau. Xác thân bỏ lại một màu tang thương. Ngày mẹ tiễn con nơi phi trường. Giọt dài giọt ngắn vương sầu mắt. Con đi rồi lòng mẹ đau thắt. Vì mưu sinh cuộc sống bắt xa nhà. Đêm khuya về điện báo hung tin. Xuân năm này con không về nữa. Lòng mẹ đau ,giọt châu đổ. Còn nổi đau nào lớn nữa hơn không.? Ngày con đi mẹ mượn từng đồng. Nơi xứ người mong con trả nợ. Tuổi của con cũng sắp cưới vợ. Tai nạn bất ngờ giờ lỡ chuyện trăm năm. Nơi xứ người con nằm có lạnh. Lòng mẹ đây lạnh giá tựa Đông. Bao ngày mẹ ngóng đợi trông. Bỗng nghe tin dữ...con không trở về.
Tác giả: QUÂN HOANGSố bài thơ: [45]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KHÔNG CHO THUÊ ĐẤT NĂM

Bao đời đất Việt long đong. Sống làm nô lệ oằn lòng chưa phai. Độc lập chưa phải đã dài. Nhìn về quá khứ xa xăm. Có ai ... [Đọc thêm...]

TÔI YÊU

Tôi yêu cơn gió chiều nay. Mang hương xuân đến vươn đầy má em. Tôi yêu vạt nắng bên thềm. Hương sen ngào ngạt tô thêm ... [Đọc thêm...]

NHẬT KÝ NGÀY VỀ

Mấy năm mình sống cách xa. Nấy ngày nhung nhớ lệ nhoà gối khăn. Xuân qua hoa nở hoa tàn. Sâù rơi nào biết có còn như ... [Đọc thêm...]

THẢ VÀO HỒN NHAU

Em thả vào anh những đam mê. Cho đêm luyến ái khó nẻo về. Ta thả vào ta những mộng mị. Ân tình đằm thắm chốn phòng ... [Đọc thêm...]

RÂT CÂN MÔT MÔI TRƯƠNG TRONG SACH

Sông núi này biết rồi sẽ ra sao. Khói bụi bẩn cứ xả vào không khí. Rất nguy hiểm tầng O Zon đã bị. ... [Đọc thêm...]

KHÔNG BÌNH YÊN

Tác giả Thanh Huyền. Anh đong thời gian chia vào nỗi nhớ. Thau rửa dòng sông tìm đến ngọn nguồn. Dọn cây trên rừng ... [Đọc thêm...]

CÁI THỜI

Cái thời má phấn môi hồng. Cái thời tuổi trẻ chưa chồng đẹp xinh. Cái thời dáng ngọc trang đài. Cái thời hai đứa bên ... [Đọc thêm...]

VÔ TÌNH

Tận sâu thẳm em viết lời xin lỗi. Đã vô tình gieo hạt đắng cho anh. Từ sáng sớm đến đêm tối tàn canh. Anh chua xót ngậm ... [Đọc thêm...]