KHI VẦN THƠ CHẾT

Xưa làm thơ,để bớt quạnh hiu Em nói thơ anh thật đáng yêu Tình thơ lãng mạn...Hài vui tếu Em thích thơ anh,đọc thật nhiều Viết bao bài,vẫn như thấy thiếu Dệt tình thơ, êm tợ sáo diều Ru em vào mộng hồn thiu thỉu Xao xuyến hồn hoa,lúc nắng chiều Vần thơ ngày ấy,giờ ai hiểu? Vắng lặng trang thơ,thật tiêu điều Bao nhiêu câu chữ,như nấn níu Một thuở vần thơ,thật mỹ miều Nguyenvan Gioi 31218
Tác giả: NGUYENVANGIOISố bài thơ: [24]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

RONG CHƠI VỀ MIỀN PHIÊU LÃNG

Rong chơi về miền phiêu lãng. Gieo mùa xào xạc thanh âm. Đồng lúa rì rào giấc sáng. Con chim non còn lặng câm. Trời cao ... [Đọc thêm...]

NGẮM BÌNH MINH

Đàn Ong Thợ tỉ tê trong vườn Cúc. Dậu Bìm Bìm kéo ngọn Trúc về chơi. Chẳng nỡ đi khi bận đón Mặt Trời. Nên cành lá vội ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG TÌNH CŨ

Thơ Nguyễn Thành Hàn Đông Phong. Chẳng viết nữa những chuyện tình dang dở. Để xong rồi nghe nức nở trong tim. Nỗi đau ... [Đọc thêm...]

ANH ĐI RÔI

Anh đi rồi Nên đêm cứ thẳm sâu. Trăng và cỏ Ướt bởi dầm sương lạnh. Anh đi rồi Em một mình cô quạnh. Phố đông ... [Đọc thêm...]

TRÁI NGANG TÌNH MUỘN

Yêu nhau từ thuở ban đầu. Biết rằng ngang trái vẫn yêu say nồng. Yêu trong ảo mộng tương phùng. Yêu trong đắm đuối tình ... [Đọc thêm...]

ANH VẪN NHỚ

Bồn mươi mấy năm rồiphải không em. Ngôi nhà cha mẹ anh chỉ còn thềm. Song thân anh từ lâu về cát bụi,. Anh ở nước ngoài ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI BUỒN THƠ CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ

Bỗng dưng ai mở cửa buồn. Để cho gió thảm mưa buồn tràn vô. Thơ tình, nay vắng trăng tròn. Từ nay, thơ hết ngọt ngào,. ... [Đọc thêm...]

ĐÊM VẮNG

Đêm khuya vắng sương rơi đầy trên lá. Trong cô phòng lả chả giọt lệ rơi. Ký ức xưa bất chợt lại ùa về. Vương vấn mãi ... [Đọc thêm...]