Ở NGÃ BA ĐƯỜNG

Lòng tự hỏi lòng gữa đêm thâu Gianh giới ngã ba biết về đâu Hỏi gió ngang trời bay đi mất Gọi với dòng sông nước cứ trôi Lòng tự trách lòng sông đơn côi Đổ lỗi duyên ai tại ý trời Người tình săn đón em từ chối Chồng con em có đủ cả rồi Người ở phương nào hỏi một câu Em biết đêm nay sẽ về đâu Ở ngã ba người tình yêu dấu Bỏ em rồi vì đợi qua lâu Ngã ba không có biển chỉ tên Đi làm sao lạc lối sai đường Hỏi gió mây vờn người không đến Lại giận lòng mình thật đáng thương Đêm cho em bài học vào đời Sống nghĩa tình kết bạn muôn nơi Lúc gian nan có người chỉ lối Không cô đơn ở ngã ba đường
Tác giả: VUONG MINH DUONGSố bài thơ: [102]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HẸN THẢ THUYỀN TÌNH

Cuộc đời có biết bao cuộc hẹn hò. Ta hẹn mình ta hẹn với em yêu. Thơ :Nguyễn Như. Ảnh : Mượn bạn fb. Không hẹn với anh, ... [Đọc thêm...]

ÁNH MẮT MONG MANH

Em là aiánh mắtgiữa đêm đông. Tuyết rơi rơikhẽ chạmvũng trắng xóa. Bờ my cong,lệ rơi,gửi gió bay. Tại sao anh,cố nhớ, ... [Đọc thêm...]

TA VỀ LỐI CŨ

Có ai về bến sông xưa một thuở. Cho hỏi rằng có còn đó hay không. Con đò già nằm trên bến chiều đông. Và cô gái má hồng ... [Đọc thêm...]

SƠN NỮ VÙNG CAO

tác giả LƯƠNG MÌNH GIANG. EM là sơn nữ vùng cao. má hồng môi thắm đã vào hồn thơ. bao năm anh đã mong chờ. cùng ai kết ... [Đọc thêm...]

CON NHỆN GIĂNG MÙNG

Nhớ thời cái tuổi còn tin. Câu thơ gửi ở trong tim một người. Cây đa bến nước đầy vơi. Hè về chín đỏ trái sung. Tôi ... [Đọc thêm...]

TÌNH TA CHỈ CÒN THẾ THÔI

Tôi biết xa người sẽ khổ đau. Đêm nằm khắc khoải trái tim nhàu. Làm sao quên được người trong mộng. Vì đâu duyên lỡ ... [Đọc thêm...]

DẤU CHÂN

Mấy bận anh về chẳng thấy đâu. Chỉ thấy vườn xưa tốt lá trầu. Cau xanh đã úa - xơ vàng vọt. Bóng dáng người xưa đã ... [Đọc thêm...]

NGỌC HOÀNG CẢM GIÓ ĐỪNG LO

Ngọc Hoàng vãng cảnh trời Nam. Gặp luồng gió độc đã làm cảm suy. Bẩm ngài xuống hạ giới đi. Đem theo vài tỷ lo chi bệnh ... [Đọc thêm...]