RỪNG VÀ BIỂN
Rừng lại về với biển chiều nay
Giữa mênh mông một màu xám ngắt
Mây và nước như hoà cùng âm sắc
Rừng về ngày trời chuyển gió mùa
Sóng thét gào vỡ bọt sóng li ti
Biển không nhận đôi bàn chân nhỏ bé
In dấu hiền hoà trên bơ cát hoang vu
Xua đuổi sóng xoá tan đi vội vã
Rừng không kịp nhìn lưu hình kỉ niệm
Rừng phải về và không trở lại nơi đây
Không phá vỡ một tình yêu của biển
Biển yên lòng và vỗ sóng hiền hoà
Biển và rừng sự cách biệt quá xa
Biển ồn ào mà rừng thì hoang dại
Biển rộng lớn vòng tay xa vời vợi
Luôn gọi mời tất với cả yêu thương
Rừng không thể vì chỉ là ngọn gió
Nơi hoang vu là ngọn gió cao nguyên