TRƠI THU
Chớm cảnh trời thu đã nhuộm vàng
Nay kỳ lá đổ dạ đầy mang
Ngày xuân mãi gợi trong lòng thiếp
Buổi hạ hoài khơi giữa mắt chàng
Dõi lại bao lời nơi cuốn sổ
Xem tìm kỷ vật chốn hành trang
Tình duyên cũng quyện theo đường lối
Hạnh phúc thì luôn vẫn thẳng hàng
Hạnh phúc thì luôn vẫn thẳng hàng
Ngay giờ bỗng chợt bỏ điền trang
Vườn loan biệt tích không hình liễu
Cõi phượng thầm im vắng ảnh chàng
Trỗi vẻ u sầu đang nặng nhớ
Dâng niềm ảo não lúc này mang
Lìa xa vượng nghĩa đương hồng thắm
Để cạn nồng ân những sắc vàng