Ừ THÌ NHỦ LÒNG

Bao la biển rộng trời cao Vì đâu sa mạc rót vào tim em Trăng sao khỏa lắp trời đêm Có không hư ảo bên thềm dáng ai. Luân hồi qua mấy canh dài Tỉnh ra mới thấy sương phai mái đầu Nợ văn chương nợ cau trầu Đường nào cho thoát cơ cầu đa mang Hận thân liễu yếu đa đoan Cũng vì nghịch cảnh phòng loan vắng người Thế thời đang độ xuân tươi Đang tâm xé nhuyễn thành lời vào thơ Rằng đây ta vẫn ơ thờ Rằng đây chỉ biết phớt lờ duyên may Dẫu đêm trăn trở thở dài Ghì trong tất dạ không sai câu từ.
Tác giả: TRẦN LỆ KHASố bài thơ: [36]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ÁC THÚ VÀ ÁNH TRĂNG

Ta ru dạ khúc đàn bầu. Như ru một mối âu sầu thiên thu. Như vàng tán lá mùa thu. Hay là ác thú nó tru trăng rằm. Ta ... [Đọc thêm...]

CÕI MỘNG EM MƠ

Lê Ngọc ÝKAHAT030218. Em muốn được một lần về cõi mộng. Nơi yên bình sống trọn một ngày thôi. Tình yêu anh tha thiết ... [Đọc thêm...]

YÊU THẬT LÒNG

Có nhiều cuộc tình rất lạ ai ơi. Yêu nhau rất nhiều thiếu hơi chồng vợ. Là những cuộc tình có duyên không nợ. Yêu nhau ... [Đọc thêm...]

HỒN QUÊ

Xa quê đã mấy chục năm. Nhưng tâm hồn vẫn về thăm quê nhà. Không quên được dù đã xa. Nhớ từng lối ngõ nhớ ra ngoài ... [Đọc thêm...]

KHÔNG TÊN CUỐI NGÀY

Đột nhiên chẳng muốn làm gì. Ngồi nghe tiếng gió thầm thì bên tai. Sau lưng quá khứ hoang hoài. Nhìn ngoài song chỉ ... [Đọc thêm...]

NHỚ VỀ ANH

Chiều buồn bất chợt thấy mênh mông. Mùa sang lơ lửng áng mây hồng. Bồi hồi trong dạ bao niềm nhớ. Dìu dặt gió về ... [Đọc thêm...]

TÌNH NHÂN HỠI

Đụng Va – Len – Tin thấy rườm rà. Thiệp hoa rồi cả Sô – Cô – La. Một thời tuổi trẻ nào hay biết. Bởi thế TÌNH NHÂN cứ ... [Đọc thêm...]

GIÓ LÙA BIỂN KHÓC

Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử. Ai từng nghe về quá khứ của ông. Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông. Đem bán ... [Đọc thêm...]